NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc / Họ ghen tị với chúng ta.
NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc
  • Thiếu chủ, những thứ này là cá trong sông sao?
  • Có người đang hỏi, Lâm Ngạn Tuấn gật gật đầu.
  • linyanjun
    linyanjun
    Trong này loại màu trắng kia là Bối Phấn Quả, còn có thịt là cá trong sông.
  • Mọi người ít nhiều đều có chút kinh ngạc, ở trong nhận thức của bọn họ giống nhau là khó ăn khó có thể nuốt xuống, còn có một loại ở đáy mắt của bọn họ là giống như ma quỷ đồ vật.
  • Không nghĩ tới những thứ này lại ngon như vậy sao???
  • Nhìn bộ dáng kinh ngạc của mọi người, Lâm Ngạn Tuấn hơi ngẩng đầu lên, mang theo chút kiêu ngạo mở miệng.
  • linyanjun
    linyanjun
    Những thứ này tất cả đều là con cái nhà ta phát hiện, có những thứ này, cuộc sống của chúng ta sẽ dễ chịu không ít!
  • Tin tức này làm cho tất cả mọi người vui vẻ lên, xì xào bàn tán với nhau.
  • Quả nhiên! Thần Thú không bỏ rơi chúng ta!
  • Trước đó không lâu trong bộ lạc tới cái Vu Chúc giúp bọn họ cầu phúc, hiện tại thiếu chủ phu nhân lại phát hiện rất nhiều có thể ăn đồ vật! Bộ lạc của họ nhất định có thể càng ngày càng tốt!
  • Trận chiến đấu này, trong bộ lạc tổn thất hơn mười vị thú nhân, đây coi như là tốt rồi... Lâm Ngạn Tuấn có chút may mắn.
  • Nếu người tập kích bộ lạc bọn họ nhiều hơn một chút sợ là bọn họ sẽ không chịu nổi.
  • xulan
    xulan
    Thế nào rồi?
  • Hứa Lam vừa mới đi đưa thức ăn cho Địch Tứ.
  • Lão tộc y đã lớn tuổi, xử lý xong người bị thương liền mệt mỏi tê liệt căn bản là không dậy nổi sức lại chạy tới bên này, đơn giản Hứa Lam liền đem đồ ăn đưa qua.
  • Vừa tới liền thấy mọi người ăn khí thế ngất trời, Hứa Lam đi tới bên cạnh Lâm Ngạn Tuấn nắm tay hắn hỏi.
  • Hắn rũ mắt nhìn bàn tay hai người giao nhau cười cười, nắm chặt tay hắn hơn một chút.
  • linyanjun
    linyanjun
    Nhờ có ngươi, bằng không ta thật đúng là không biết nên làm cái gì bây giờ.
  • xulan
    xulan
    Tôi cũng coi như là một người hữu dụng.
  • Hứa Lam ngẩng đầu nhìn hắn cười vui vẻ, tốt xấu gì mình cũng coi như làm một ít khả năng của mình.
  • linyanjun
    linyanjun
    Tôi nghĩ, chúng ta có thể dạy cho họ phương pháp này không?
  • Hắn nói lời này thời điểm là dùng hỏi thăm ngữ khí, những thứ này đều là tiểu nữ tính phát hiện đồ vật, có muốn dạy cho bọn họ hay không cũng do nàng quyết định.
  • Nghe vậy Hứa Lam gật gật đầu, mở miệng.
  • xulan
    xulan
    Tất nhiên rồi! Dạy cho bọn họ a!
  • Hứa Lam đáp ứng nhanh như vậy, là ngoài dự liệu của Lâm Ngạn Tuấn, hắn biết tiểu nữ tính nhất định sẽ đáp ứng chính là không nghĩ tới hắn đáp ứng nhanh như vậy.
  • Nhìn cô không nhịn được, Rua vỗ vỗ mặt cô.
  • Bộ dáng ân ái rải thức ăn cho chó làm một đống người ghen chết đi được.
  • caixukun
    caixukun
    Làm gì?
  • Thấy bộ dáng hai người, Thái Từ Khôn không chịu thua, đi tới nắm lấy tay kia của Hứa Lam, vuốt ve.
  • huangminghao
    huangminghao
    Nhìn chằm chằm......
  • Hoàng Minh Hạo nhìn chằm chằm một hồi, bĩu môi yên lặng đi tới phía sau Hứa Lam, đặt tay lên đầu.
  • xulan
    xulan
    ……
  • Đây là...... coi mình là cái gì?
  • Nắm tay coi như xong, vì sao còn muốn đặt tay lên đỉnh đầu của mình? Khi cô ấy là người đỡ sao?
  • Một màn này thật sự là có chút buồn cười, phía dưới nhiều ít người đều cười ra tiếng.
  • Phạm Thừa Thừa từ xa nhìn Hoàng Minh Hạo ngu xuẩn, che mặt, thật sự là có chút không muốn thừa nhận thứ này quen biết mình.
  • Nói ra thật mất mặt.
  • Tình cảm giữa Hứa Lam và các con đực của cô ấy thật tốt.
  • Phía dưới có người hâm mộ, Hứa Lam tính tình thật tốt lại đẹp mắt thiếu chủ nhà mình đây là vận khí gì a.
  • caixukun
    caixukun
    Họ ghen tị với chúng ta.
  • Thái Từ Khôn đột nhiên cúi người mở miệng bên tai Hứa Lam, hơi thở ấm áp bất thình lình khiến cô run rẩy.
  • Thái Từ Khôn nở nụ cười, vươn tay xoa vành tai mềm mại của cô.
  • caixukun
    caixukun
    A, nhạy cảm như vậy a.
14
Họ ghen tị với chúng ta.