NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc
  • huangminghao
    huangminghao
    Đi thôi, ta cùng ngươi đi nấu nước.
  • Tắm rửa hắn đã sớm tắm xong, chỉ là bởi vì thích đợi ở trong nước cảm giác mới chậm chạp không có lên bờ.
  • Chờ Hứa Lam tắm rửa xong đi ra, phát hiện bọn Chu Chính Đình đã nằm đầy đất, đang ngủ say.
  • Cũng đúng, bọn họ vì Lâm Ngạn Tuấn bộ lạc bận rộn cả ngày, hiện tại khẳng định đã sớm mệt muốn chết rồi.
  • Nhìn Chu Chính Đình Hứa Lam hóa thành thú hình, biến thành một đống nho nhỏ ngồi xổm trên giường vươn một ngón tay nhẹ nhàng cọ cọ đầu hắn.
  • Sau đó lại nhìn Phạm Thừa Thừa và Hoàng Minh Hạo ở góc phòng cười cười, hai người này bình thường oán tới oán lui, tình cảm không phải cũng rất tốt, ngủ đều ngủ cùng một chỗ.
  • xulan
    xulan
    Tiểu quỷ......
  • Tư thế ngủ của tiểu quỷ có chút kỳ lạ, cũng không biết vì sao hắn phải dùng cánh che đầu mình ngủ, ta cũng không dám nói, ta cũng không dám hỏi.
  • Tầm mắt Hứa Lam dạo qua một vòng trong phòng, mới nhìn thấy Vương Tử Dị tựa vào tường không biến thành thú hình.
  • Sợ hắn cảm lạnh, nàng cầm da thú mình đắp lên vai Vương Tử Dị.
  • Bọn họ là cực kỳ mệt mỏi, nhưng chính mình một chút buồn ngủ cũng không có, dù sao đều ngủ một ngày.
  • Hứa Lam ngồi ở trước giường, hai tay ôm đầu gối, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, suy nghĩ trong lòng thiên hồi bách chuyển.
  • Nàng cũng không quên Thần Thú dặn dò mình.
  • xulan
    xulan
    Ngài thật đúng là...... coi trọng ta a.
  • Hứa Lam cúi đầu xuống, những lời Thần Thú nói với cô trước khi chết cô đều ghi tạc trong lòng, nhưng gánh nặng này đối với cô thật sự quá nặng...
  • Nàng Hứa Lam chính là một người bình thường, thật có thể làm thành những chuyện này sao, không phải chính mình không có tự tin, chỉ cần một cái tìm kiếm hai vị thần linh nhiệm vụ này nàng cũng không biết năm nào tháng nào mới có thể hoàn thành.
  • Hứa Lam đang suy nghĩ nhập thần, trên vai lại đột nhiên trầm xuống.
  • Quay đầu, vừa vặn nhìn thấy khuôn mặt hơi ngượng ngùng của Vương Tử Dị.
  • wangziyi
    wangziyi
    Vốn là ta muốn chờ ngươi tắm rửa xong mới ngủ, không nghĩ tới quá buồn ngủ, lại ngủ thiếp đi.
  • Nhìn da thú trên vai Hứa Lam khoác, trong lòng Vương Tử Dị trào qua một dòng nước ấm, da thú vừa rồi nhất định là tiểu giống cái đắp cho mình.
  • Mình nhất định phải chăm sóc tốt tiểu giống cái, không thể để cho nàng tức giận! Nếu không, vạn nhất tiểu nữ tính giống như cha mẹ mình không cần mình thì......
  • Trong lòng Vương Tử Dị cực độ thiếu tình yêu, đối đãi với Hứa Lam kỳ thật cũng có chút cẩn thận từng li từng tí, hắn không dám hung hăng Hứa Lam giống như Lâm Ngạn Tuấn, cũng không dám giống như tiểu quỷ thỉnh thoảng đùa giỡn nàng một chút.
  • Hắn sợ mình làm quá phận, chọc tiểu giống cái không vui, nàng cũng không cần chính mình, trước khi không có giao phối, chỉ cần giống cái một câu là có thể làm cho giống đực rơi vào vực sâu.
  • xulan
    xulan
    Anh không cần phải chờ tôi.
  • Hứa Lam từ trên giường đứng lên, hai tay ôm cổ Vương Tử Dị, đem đầu chôn ở cổ hắn, nhiệt độ cơ thể ấm áp làm cho Hứa Lam thoải mái nheo mắt lại, cọ cọ.
  • xulan
    xulan
    Tử Dị, chúng ta là người một nhà mà.
  • xulan
    xulan
    Gia đình không thể tách rời.
  • Hắn quá cẩn thận từng li từng tí, ngay cả cảm quan có chút trì độn Hứa Lam cũng nhìn ra.
  • Lần cường ngạnh duy nhất của hắn chính là lần cứu mình yêu cầu lưu lại làm nam tính của mình.
  • Nàng cũng biết khúc mắc trong lòng Vương Tử Dị không phải một ngày là có thể cởi bỏ, mấy ngày nay nàng đều thử qua để cho Vương Tử Dị thả lỏng một chút, nhưng hiệu quả cực kỳ bé nhỏ.
  • Có lẽ nói chuyện thẳng thắn với hắn mới là chính xác.
  • wangziyi
    wangziyi
    Tôi biết.
  • Vương tử dị hồi ôm lấy Hứa Lam, chóp mũi quanh quẩn tất cả đều là mùi thơm ngọt ngào của nàng, hương thơm giống cái mềm mại làm cho người ta vừa ôm liền không muốn buông tay.
  • xulan
    xulan
    Ngươi biết cái gì a......
  • Hứa Lam thở dài, Vương Tử Dị căn bản không hiểu ý của mình.
14
Gia đình