Mùa đông vô cùng nhàm chán, chính mình lại không thể đi ra ngoài, Hứa Lam mỗi ngày ở nhà tìm biện pháp tiêu khiển, thế nhưng ở Thú Thế không có điện thoại di động không TV không máy tính, hạng mục giải trí có hạn.
Muốn đi nhà khác thông gia trong nhà này bốn cái đều không cho nàng đi quá xa, đều sợ mình bị người khác cho bắt cóc, trừ phi phải có một người đi theo bên cạnh mình chính mình mới có thể chạy xa một chút.
xulanTử Dị à...... các cậu đều không có dự án giải trí gì sao?
Hứa Lam nằm ở trên giường cũng sắp nhàm chán muốn chết, nhìn trần nhà hai mắt vô thần.
Vương Tử Dị một mực mài xương nhận trong tay nghe được lời Hứa Lam nói, hắn ngẩng đầu lên.
Nghe vậy Hứa Lam thập phần nhanh chóng ngồi dậy...... Một giây sau nhiệt lưu dưới thân bắt đầu dâng lên.
Hứa Lam cứng đờ thật lâu vẫn không dám động đậy, sau khi bình phục mới dám điều chỉnh tư thế ngồi của mình.
xulanHạng mục giải trí gì vậy?
Vương tử dị ngữ ra kinh người, ba chữ này làm sao cũng không giống như là hắn như vậy ổn trọng người sẽ nói ra.
Hứa Lam nhất thời bị sét đánh, đã lâu không nói ra lời
Nhận thấy Hứa Lam ngượng ngùng, Vương Tử Dị nhẹ nhàng cười.
wangziyiKỳ thật Thú Thế mỗi khi một năm mới đến thì bầu trời sẽ có khác thường, đến lúc đó trên trời sẽ có hai mặt trăng.
wangziyiMỗi khi đến ngày đó cả nhà chúng tôi đều vây quanh ăn cơm cùng nhau.
wangziyiAnh không biết sao?
Vương Tử Dị không biết Hứa Lam là xuyên qua, hơn nữa vừa rồi hắn nói đều là thú thế thường thức nàng làm sao có thể sẽ không biết?
Đây là lần đầu tiên Vương Tử Dị hoài nghi lai lịch của Hứa Lam.
xulanTôi...... tôi biết......
Nói lắp là đặc trưng mà Hứa Lam vừa nói dối sẽ xuất hiện.
Bất quá Vương Tử Dị những lời này ngược lại là nhắc nhở Hứa Lam.
Vương tử dị nói không phải là qua năm mới sao, không nghĩ tới thú thế còn có loại hoạt động này......
xulanVậy còn bao lâu nữa là đến năm mới?
Hứa Lam không để ý liền nói ra hai chữ đón năm mới.
Từ khi nàng xuyên qua đến thú thế sau chính mình đã quên thời gian trôi qua, vừa mới bắt đầu nàng còn có thể nhớ một chút chính mình đến thú thế bao nhiêu ngày nhưng là thời gian dài nàng liền lười nhớ.
Đây là từ ngữ kỳ quái gì, nhưng Vương Tử Dị cũng không quá để ý.
wangziyiCòn khoảng một tháng rưỡi nữa.
xulanCòn lâu như vậy......
wangziyiChán muốn chết đi được.
Vương Tử Dị buông lưỡi dao trong tay mình xuống đứng trước mặt Hứa Lam.
Hứa Lam gật gật đầu, mình thật sự muốn nhàm chán muốn chết.
wangziyiAnh dùng bông gòn là do bác sĩ dân tộc cho chúng tôi mượn. Tôi muốn đi cảm ơn. Anh ấy có đi cùng không?
Hứa Lam lại là gật gật đầu, có thể đi ra ngoài là tốt rồi
wangziyiVậy chúng ta sẽ mang theo gì?
Hứa Lam tỏ vẻ cô có thể nấu cho tộc y ăn.
wangziyiChúng ta nấu xong rồi mang qua hay sao?
xulanĐến nhà bác sĩ dân tộc nấu đi.
Nếu nấu ở nhà mình rồi mang qua thì có thể sẽ nguội, nguội sẽ không ngon.
wangziyiĐược, vậy bây giờ tôi đi bắt.
Cá trong sông rất nhiều, đào một lỗ trên mặt băng đóng băng thì có vô số cá tranh nhau nhảy ra, bắt cá là chuyện rất đơn giản.
Kỳ thật còn có chính là căn bản không có ai đi bắt cá trên cơ bản cả con sông này cá đều bị Hứa Lam bọn họ nhận thầu.
Bắt cá xong, Vương Tử Dị và Hứa Lam liền đi đến nhà tộc y.
Nút thắt -
Tộc y mở cửa liền thấy Hứa Lam và Vương Tử Dị đứng trước cửa nhà mình.
Lo lắng Hứa Lam đóng băng tộc y vội vàng gọi bọn họ vào nhà.
wannenglongtaoTộc y: Mau vào, mau vào, mùa đông cũng không sợ lạnh.
Tôi không xứng đáng với một người phụ nữ giàu có sao?