NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc
  • Đêm khuya - -
  • Ầm ầm!!!
  • Một tiếng sấm lớn phá vỡ sự yên tĩnh của đêm.
  • Sau đó là tiếng mưa rơi ào ào.
  • Trận mưa này làm cho đêm đông vốn đã rét lạnh lại tăng thêm một phần rét lạnh, hàn ý thấu vào cốt tủy.
  • Lại là một trận ầm ầm thanh âm lôi quang trực tiếp chiếu sáng Hứa Lam gia cả gian phòng, sau đó lại quy về hắc ám.
  • Một trận mưa bất thình lình này khiến Hứa Lam và Vương Tử Dị vốn đang ngủ say trực tiếp tỉnh lại.
  • Hứa Lam từ trên giường bò dậy nhìn mưa ngoài cửa sổ.
  • Mưa thật sự đủ lớn.
  • xulan
    xulan
    Sao đột nhiên trời đổ mưa lớn như vậy.
  • Hoàng Minh Hạo bên cạnh cũng bị đánh thức, từ trên giường ngồi dậy trực tiếp mở miệng nói một câu.
  • huangminghao
    huangminghao
    Xong rồi!!
  • xulan
    xulan
    ?
  • Xong ở đâu? Hứa Lam có chút mê mang, không phải là trời mưa sao? Vì sao kích động như vậy.
  • Ngoại trừ vẻ mặt mê mang của Hứa Lam, những người khác đều ngưng trọng.
  • xulan
    xulan
    Sao vậy?
  • Trời mưa mà thôi, tại sao lại có vẻ như sắp có chuyện gì lớn sắp xảy ra?
  • Rất nhanh... Hứa Lam sẽ hiểu.
  • Khe hở trên nóc nhà làm bằng gỗ kỳ thật cũng không kín lắm, một khi trời mưa nước mưa liền tí tách theo khe hở bằng gỗ nhỏ xuống sàn nhà.
  • Mưa không có nửa điểm muốn dừng lại xu thế ngược lại càng rơi càng lớn, tiếng sấm cũng là ầm ầm ầm ầm một mực không có ngừng lại.
  • Trận chiến này Hứa Lam thật sự là lần đầu tiên trong đời gặp.
  • Có chút bị dọa, cô vùi ở trong ngực Hoàng Minh Hạo một cử động cũng không dám nghe thấy tiếng sấm, thân thể liền run lên một chút, cho dù Hoàng Minh Hạo bịt kín lỗ tai của cô vẫn như sấm bên tai.
  • Càng ngày càng lạnh - -
  • Mái nhà thấm nước cũng càng ngày càng nghiêm trọng, trực tiếp hiện tại ngay cả trên giường cũng có một vũng nước đọng.
  • Hứa Lam và Hoàng Minh Hạo hai người cũng chỉ có thể làm ổ ở một góc nhỏ không có nước.
  • Lỗ hổng này không ai có thể bổ sung bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn trong nhà xuất hiện càng ngày càng nhiều vũng nước nhỏ.
  • Đồ án lúc trước Hứa Lam cùng tiểu quỷ vẽ trên vách tường cũng đã hoa hết nhìn không ra bộ dáng ban đầu.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Phải làm sao đây.
  • Bọn họ ngược lại không sao cả, nhưng bây giờ có Hứa Lam ở đó thì không thể không sao cả.
  • Lại là một tiếng ầm ầm thật lớn.
  • Hứa Lam bị dọa đến run lên, lại rụt vào lòng Hoàng Minh Hạo một chút.
  • Rất nhanh ngay cả giường cũng không thể ngồi, đồ trên giường đều ướt đẫm.
  • Vừa rời khỏi ổ chăn ấm áp trên giường, Hứa Lam liền không ngừng run rẩy.
  • linyanjun
    linyanjun
    Đốt lửa đi.
  • Bọn họ đều cảm thấy có chút lạnh, huống chi là giống cái mảnh mai như vậy.
  • Nhưng mà...... Gỗ trong nhà cũng ướt, vừa đốt lên đã bốc khói trắng thiếu chút nữa không có, mọi người bị sặc chết.
  • xiaogui
    xiaogui
    Khụ khụ...... Cái này cũng không được a.
  • Tiểu Quỷ nắm mũi mình, mắt bị khói hun, nước mắt đảo quanh hốc mắt.
  • Hứa Lam lần đầu tiên thể nghiệm được hoàn cảnh ác liệt của thú thế, mưa nói là rơi xuống còn lớn như vậy.
  • Đây thật sự là mình lớn như vậy nhìn thấy lớn nhất một trận mưa, còn có kia tiếng sấm lớn dọa người, lỗ tai của mình đều muốn bị chấn điếc.
  • Từ sau khi bất đắc dĩ rút khỏi giường, Hứa Lam vẫn bám chân Hoàng Minh Hạo quấn quanh eo anh, tay ôm chặt cổ anh, Hoàng Minh Hạo cũng kéo mông cô.
  • Tuy rằng loại tư thế này rất mập mờ, nhưng hoàn cảnh hiện tại cũng không cho phép lang tình thiếp ý bọn họ, hoa tiền nguyệt hạ.
  • Mưa nhanh chóng nhỏ dần...
  • Đến lượt mưa đá ra trận.
  • Đập thình thịch trên nóc nhà bọn họ.
  • Tiếng sấm cộng thêm thanh âm ầm ầm này thật sự là rất ồn ào.
  • Trận chiến đó Hứa Lam đều sợ nóc nhà mình có thể bị mưa đá đập vỡ hay không.
  • Dậy đi, cưng. Anh đã học hai lớp rồi.
14
Biến đổi khí hậu