NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc
  • Quả nhiên Cửu Vĩ Hồ chính là thông minh, hắn vừa nói xong Trần Lập Nông liền lập tức sử ảo thuật cho chủ ký sinh nhà mình để cho nàng cho rằng trên cổ tay của mình thật sự có khế ước bạn đời của nàng và Trần Lập Nông.
  • Trần Lập Nông trong lòng yên lặng nắm chắc thời cơ, một lát sau bộ dáng như vừa tỉnh mộng của hắn biến trở về hình người, ngẩng đầu vừa vặn nhìn Hứa Lam bốn mắt.
  • Bầu không khí xấu hổ tràn ngập, đương nhiên xấu hổ chỉ có một mình Hứa Lam.
  • Bởi vì thứ này! Không! Đeo vào! Áo! Quần áo!
  • Một cái trần truồng nam đột nhiên trống rỗng xuất hiện, hay là cô nam quả nữ chung sống một phòng...
  • chenlinong
    chenlinong
    Cái kia......
  • Trần Lập Nông giống như hoàn toàn không ý thức được mình trần như nhộng, trực tiếp từ trên giường ngồi dậy, nhìn Hứa Lam.
  • chenlinong
    chenlinong
    Có phải anh đã cứu tôi?
  • Trong nháy mắt nhìn thấy thứ gì đó lắc lư, Hứa Lam lập tức nhắm hai mắt lại, sắc mặt đỏ bừng.
  • Lắp bắp mở miệng nói.
  • xulan
    xulan
    Ngươi ngươi ngươi...... trước mặc quần áo.
  • Trong tay nàng đột nhiên trống rỗng xuất hiện một cái da thú.
  • Nhìn phản ứng của cô, khóe môi Trần Lập Nông khẽ nhếch lên, ai nha thật sự là một tiểu nữ tính dễ xấu hổ.
  • Anh còn muốn cho cô xem một chút tiền vốn của mình, không nghĩ tới cô lại trực tiếp nhắm mắt lại.
  • Hắn đành phải đưa tay cầm lấy da thú kia, lúc cầm còn làm bộ lơ đãng sờ tới tay Hứa Lam, cực kỳ giàu tâm cơ.
  • Chậm rãi đem da thú vây quanh hông mình sau đó mới mở miệng nói.
  • chenlinong
    chenlinong
    Tôi lo được rồi.
  • Nghe vậy Hứa Lam mới dám mở mắt ra, ký ức quen thuộc trên mặt anh trong nháy mắt tràn vào đầu cô, cô chỉ tay vào Trần Lập Nông.
  • Biểu tình có chút kinh ngạc.
  • xulan
    xulan
    Ngươi ngươi ngươi......
  • Ngươi nửa ngày, cái gì cũng không nói ra.
  • Nhưng Trần Lập Nông lại thản nhiên mỉm cười với cô.
  • chenlinong
    chenlinong
    Xin chào, chúng ta lại gặp nhau.
  • xulan
    xulan
    Thành chủ Địa Ngục Thành? Cửu Vĩ Ngân Hồ?
  • Ký ức hồi phục, Hứa Lam rốt cục biết vì sao vẫn cảm thấy hắn quen mắt, hắn cùng mình gặp qua một lần.
  • Ngay tại lúc trở về Địa Ngục Thành, hắn còn tự giới thiệu với bọn họ hắn là Cửu Vĩ Ngân Hồ.
  • Thú thế này nhỏ như vậy sao? Lại để cho bọn họ gặp nhau.
  • chenlinong
    chenlinong
    Rất vui được gặp lại cô, cô gái của tôi.
  • xulan
    xulan
    Anh biết không?
  • Trần Lập Nông gật gật đầu, diễn xuất kia không đi lấy tiểu kim nhân thật đáng tiếc.
  • chenlinong
    chenlinong
    Cô có hợp đồng cộng sự của tôi trên cổ tay và tôi có thể cảm nhận được cô.
  • Trên đây đều là Trần Lập Nông nói bừa, chỉ là vì để cho Hứa Lam càng thêm tin tưởng quan hệ giữa bọn họ.
  • Hứa Lam lại nhìn cổ tay mình một cái, cảm xúc vô cùng phức tạp.
  • Cô chuyển đề tài.
  • xulan
    xulan
    Sao anh bị thương nặng vậy?
  • chenlinong
    chenlinong
    Cửu Vĩ Ngân Hồ mà, kẻ thù không ít.
  • Những năm đó hắn tạo nghiệt, trong thú thế khẳng định có không ít người giống như hắn chết.
  • Nhưng đầu óc bọn họ không tốt lắm, mỗi lần đều bị chính mình chơi xoay quanh, lần duy nhất thất bại chính là bởi vì Thần Thú.
  • Nhưng mà thua trong tay Thần Thú không có gì cảm thấy xấu hổ.
  • Hơn nữa trong Thú Thế chỉ có một mình hắn dám chơi Thần Thú như vậy.
  • Thú nhân nào mà không cung phụng Thần Thú như tổ tông, cho dù là những tên ở Địa Ngục Thành trong lòng vẫn có chút kính sợ Thần Thú.
  • xulan
    xulan
    Bị truy đuổi đến đây sao?
  • Trần Lập Nông gật gật đầu.
  • Thuận miệng bịa ra một lời nói dối.
  • chenlinong
    chenlinong
    Bọn họ đông người, nhất thời không chú ý, bị bọn họ thực hiện được.
  • Trần Lập Nông giống như đột nhiên mới phản ứng lại, sờ sờ cổ mình.
  • Sau đó trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Hứa Lam.
  • chenlinong
    chenlinong
    Sao lại... vết thương không còn.
14
Bị truy đuổi