NPC: Thú phu mỗi người đều tuyệt sắc
  • Hoàng hôn mặt trời lặn xuyên qua cành lá cây chiếu lên lưng Hoàng Minh Hạo và Hứa Lam đang đi về phía bộ lạc.
  • Hứa Lam ngồi trên lưng Hoàng Minh Hạo vuốt ve lông trên lưng anh.
  • Đừng nói, xúc cảm này cũng không tệ lắm, so với triệt mèo thống khoái hơn, chỉ là lông của hắn cùng miêu miêu so sánh có thể hơi cứng một chút mà thôi.
  • Huống hồ đây chính là lần đầu tiên trong đời mình triệt lông mãnh thú như vậy.
  • Vừa sảng khoái vừa kích thích.
  • xulan
    xulan
    Này, Hạo Hạo, hôm nay hình như cậu không vui lắm.
  • Nàng một bên vuốt lông, một bên giả vờ thờ ơ mở miệng, kỳ thật...... Lời này ở trong đầu nàng không biết chuẩn bị bao nhiêu lần, nàng vừa mới cố lấy dũng khí nói ra.
  • Tuy rằng không biết đứa nhỏ này đang không vui cái gì, nhưng... dỗ dành luôn là không sai.
  • Nghe vậy Hoàng Minh Hạo ngẩn người, sau đó tiếp tục đi về phía trước, ngay khi Hứa Lam cho rằng không đợi được câu trả lời của hắn thì hắn mở miệng.
  • huangminghao
    huangminghao
    Không có......
  • Tốt lắm, cái này cùng không nói có cái gì khác biệt nha.
  • xulan
    xulan
    Tiểu thí hài......
  • Nghe được hai chữ hắn không muốn ăn đòn, Hứa Lam cắn răng.
  • Được, còn có thể cứng đầu với mình.
  • Hứa Lam trả thù nhéo hai nắm lông trên cổ hắn thở dài, nằm sấp xuống, tay ôm lấy cổ hắn.
  • xulan
    xulan
    Tôi có làm gì sai không???
  • Chính mình nghĩ tới nghĩ lui liền suy nghĩ có phải mình làm sai chỗ nào hay không, thương tổn đến hắn nếu không hắn sao vẻ mặt khổ đại cừu thâm.
  • Bình thường hắn giỏi nhất, hôm nay cũng không nói chuyện nhiều.
  • Dọc theo đường đi nói ít đến đáng thương, ngoại trừ mình chủ động đáp lời hắn, Hoàng Minh Hạo hắn cũng không nói gì nữa.
  • huangminghao
    huangminghao
    Không phải......
  • xulan
    xulan
    Vậy chuyện gì đã xảy ra với anh?
  • Vậy mình thật sự là trượng nhị hòa thượng không hiểu, hắn hôm nay rốt cuộc đang hậm hực cái gì a!
  • Đau não......
  • Hiện tại Hoàng Minh Hạo đang tức giận trong tình yêu còn nói với bạn trai mình không có việc gì.
  • Hiện tại, mình chính là nam nhân vẻ mặt vô tội kia.
  • Đi tới đi lui......
  • Hoàng Minh Hạo đột nhiên biến thành hình người.
  • xulan
    xulan
    Bất chấp! Anh làm gì vậy?
  • Liền Hoàng Minh Hạo biến thành hình người coi như xong, còn đem chính mình từ sau lưng của hắn chuyển tới trước mặt của hắn.
  • Hiện tại tư thế của hai người cũng có chút mập mờ, chân Hứa Lam vòng quanh eo Hoàng Minh Hạo, tay Hoàng Minh Hạo kéo mông cô.
  • xulan
    xulan
    ……
  • Cô còn chưa hiểu Hoàng Minh Hạo điên cái gì, anh đã mở miệng.
  • huangminghao
    huangminghao
    Ngươi đừng ghét bỏ ta được không.
  • Tuy rằng thực lực của mình so với những người khác yếu hơn một chút, tuy rằng nỗ lực của mình hình như không nhiều bằng những người khác.
  • Nhưng mình thật sự yêu cô ấy, chỉ là vẫn không tìm được cơ hội để mình trả giá.
  • Hắn cũng rất sợ tiểu giống cái ghét bỏ mình vô dụng, sau đó cũng không cần mình nữa.
  • Dù sao loại chuyện này ở Thú Thế phát sinh chỗ nào cũng có.
  • xulan
    xulan
    A......
  • Cô và Hoàng Minh Hạo mặt đối mặt, có thể trực quan nhìn ra đáy mắt anh bất an.
  • Bất an này đột nhiên khiến cho Hứa Lam mềm lòng rối tinh rối mù.
  • Thì ra hôm nay hắn chỉ vì chuyện này.
  • Còn tưởng rằng mình đã làm chuyện gì khiến hắn không vui chứ.
  • Hứa Lam đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, nhìn anh, hai mắt mỉm cười.
  • Mở miệng nói.
  • xulan
    xulan
    Sao anh lại cảm thấy tôi ghét bỏ anh.
  • Hoàng Minh Hạo dời mắt khỏi mặt cô, mím môi, có chút mất tự nhiên mở miệng.
  • huangminghao
    huangminghao
    Ta không lợi hại bằng Chu Chính Đình.
  • huangminghao
    huangminghao
    Cũng không có tiểu quỷ cùng tử dị vì ngươi làm nhiều.
  • Hắn luôn cảm thấy mình là người vô dụng nhất trong nhà này.
  • huangminghao
    huangminghao
    Hơn nữa ta còn hại ngươi.
  • xulan
    xulan
    ? Hại ta?
14
Đừng ghét bỏ tôi.