NPC: Ta Ở Thiên Đường Mở Hậu Cung / Sự bất lực của cô ấy
NPC: Ta Ở Thiên Đường Mở Hậu Cung
  • caixukun
    caixukun
    Cẩn thận!
  • Vốn còn đang đấu võ mồm, nhưng bên tai một tiếng vang thật lớn, lúc ngẩng đầu nơi đó thậm chí có mấy quả cầu tuyết lăn xuống, hình như là tuyết lở.
  • Hai người lập tức buông tay, chạy xuống phía dưới.
  • Nhưng mà, lên dốc khó, xuống dốc cũng khó, cái này rất dốc, ngươi một mực chạy xuống phía dưới, vậy cũng chỉ có trẹo chân, lăn xuống.
  • Hai người lăn xuống như thế nào, cũng không biết, dù sao cũng rất chật vật, đời này chật vật nhất một lần, cũng may, không ai đến xem được.
  • -
  • Bạch Tịch Nhan trơ mắt nhìn roi, rơi xuống trên người Tiên Nhạc.
  • Trong nháy mắt, da tróc thịt nứt, trên quần áo có thêm một vết máu rất rõ ràng.
  • Tiên Nhạc từ nhỏ đến lớn, chưa từng chịu qua lăng nhục như vậy, cho dù bình thường luyện công cũng chưa từng có.
  • baixiyan
    baixiyan
    Bỏ tôi ra.
  • Nàng giãy dụa, muốn giãy dụa trong vòng tay Chu Chính Đình.
  • Trơ mắt nhìn nàng giãy dụa trên lôi đài, Ma tộc thánh nữ kia cười càn rỡ, người chung quanh kia coi thường bộ dáng của nàng, tuy rằng cũng không phải phát sinh ở trên người nàng, nhưng tốt xấu gì Tiên Nhạc cũng là cùng nàng chơi đặc biệt tới a, cũng rất muốn đi xuống.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Tịch Nhan, đừng quá kích động, cậu đi xuống cũng không giúp được gì cho cô ấy đâu!
  • Nàng kích động, giãy dụa thân thể, trong nháy mắt an tĩnh.
  • Cúi đầu xuống, đặc biệt mất mát, nói cũng đúng a, thân thể này của mình, còn cần người khác bảo vệ, còn muốn đi bảo vệ người khác a.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Anh, đừng nghĩ nhiều, tôi không có ý đó.
  • Nhìn cô cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì, Chu Chính Đình thật sự sợ, những lời này của mình, sẽ đả kích cô.
  • Bạch Tịch Nhan không nói gì, chỉ ngẩng đầu nhìn Tiên Nhạc đang giãy dụa trên lôi đài.
  • Có lẽ thật sự là nàng quá yếu, ai cũng phải bảo vệ nàng, mà người khác bị thương, chính mình lại bất lực.
  • Chính mình tới nơi này, cũng là học bản lĩnh, nếu không, nàng cũng không tới nơi này a, nhưng là đều qua vài ngày, một chút da lông đều không có học được.
  • Luôn muốn mình cường đại a, thế nhưng đều không có nỗ lực, chỉ là ngẫu nhiên dựa vào hít một chút nguyên khí của người xung quanh, duy trì một chút nguyên hình mà thôi, kì thực là một thùng gạo.
  • luoyan
    luoyan
    Không sao, anh còn có chúng tôi mà.
  • Cũng có thể cảm giác được sự mất mát của nàng, bất lực a.
  • baixiyan
    baixiyan
    Một ngày nào đó, ta sẽ biết bảo vệ chính mình, càng sẽ bảo vệ các ngươi.
  • nỉ non một tiếng, rất nhỏ giọng, nhưng mấy người bọn họ, chỉ cần chăm chú nghe, đều có thể nghe thấy.
  • Trước có Thái Từ Khôn, Lâm Ngạn Tuấn cứu giúp, sau có, nhìn bạn bè của mình bị đánh thành như vậy, bất lực, từng chuyện một, cũng là hoàn toàn kích thích a.
  • Cuối cùng nơi đó thời gian kết thúc, cũng liền ý nghĩa, hai người các nàng thành hòa, nhưng là a, Tiên Nhạc rõ ràng bại đi xuống a, bởi vì nàng bị thương rất nặng, so với Ma tộc cái kia, còn nặng hơn rất nhiều.
  • Lúc đi xuống, vẫn là bị người nâng đi xuống, nếu không là biết nàng còn có hô hấp, thật sự cho rằng, nàng liền mất mạng tại chỗ.
  • Bạch Tịch Nhan nhìn cô được nâng xuống, bản thân cũng vọt xuống.
  • luoyan
    luoyan
    Ai, Tịch Nhan, em đi đâu vậy?
  • Lạc Nhan cũng muốn đi theo.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Quên đi, để cho nàng yên tĩnh một chút đi.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Còn nhiều người nữa? Không phải cuối cùng lại đến với cô sao, trong khoảng thời gian này, để cho cô đi thả lỏng một chút, cũng rất tốt.
  • Nhìn bóng lưng kia của nàng, cười cười, có lẽ, nàng còn cần trưởng thành đi.
  • Đôi khi, vẫn là một người sẽ nghĩ thông suốt hơn một chút.
  • Khổ sở, liền khóc một hồi, cũng không ai sẽ cười nhạo.
  • Lạc Nhan cuối cùng vẫn không theo kịp, để cho nàng thả lỏng một chút đi, tuy rằng nàng cũng không biết, vì sao nàng lại như vậy.
14
Sự bất lực của cô ấy