NPC: Ta Ở Thiên Đường Mở Hậu Cung
  • linyanjun
    linyanjun
    Đều đã nhảy xong, Vương Mẫu nương nương còn hài lòng.
  • Hắn đứng lên, mặc dù đang cười, nhưng vẻ mặt cũng rất lạnh lùng.
  • Nàng là muốn tiểu hồ ly xấu mặt đi, hiện tại xấu mặt không được, còn châm ngòi nàng cùng Tiên Nhạc quan hệ, tuy rằng hai nàng cũng không có quan hệ, nhưng không làm bằng hữu, cũng không cần làm địch nhân a.
  • linyanjun
    linyanjun
    Cáo con, lại đây.
  • Trực tiếp không nhìn khuôn mặt dần dần cứng ngắc của Vương Mẫu nương nương, liền vẫy vẫy tay, gọi tiểu hồ ly cười đến mắt không thấy mắt lại đây.
  • Tiểu hồ ly cũng là đơn thuần, bị khen hai câu, liền có cảm giác lâng lâng.
  • Hiện tại nhìn thấy Lâm Ngạn Tuấn vẫy tay với mình, cô cũng tựa hồ không nhìn thấy vẻ mặt trong ánh mắt anh, cũng rất vui vẻ nhào tới.
  • Hai tay rất tự nhiên vòng quanh eo anh, cô ngẩng đầu liền có thể nhìn thấy cả khuôn mặt anh.
  • baixiyan
    baixiyan
    Quất nhỏ, tôi nhảy có được không?
  • Cô vừa mới trưởng thành, hẳn là không biết khiêu vũ, nhưng nghe được âm nhạc lại quen thuộc như vậy, liền kìm lòng không đậu nhảy dựng lên, tuy rằng nhảy có chút vụng về, nhưng tổng thể vẫn là rất mỹ quan, giống như là luyện thật lâu.
  • Lướt qua sương mù lúc trước, đặc biệt là nhìn thấy Bạch Tịch Nhan cười ngọt ngào trong lòng anh, lại càng thêm vui vẻ theo tâm tình của cô.
  • linyanjun
    linyanjun
    Được, tiểu hồ ly nhà ta nhảy có thể dùng không đẹp sao?
  • Trước mặt chúng thần, rất cưng chiều sờ đầu của nàng.
  • Bạch Tịch Nhan cũng rất nể tình, theo thói quen cọ cọ bàn tay anh
  • Trước kia còn rất chán ghét anh, nhưng sau khi anh biến thành hình người, Lâm Ngạn Tuấn thật sự càng ngày càng đối xử tốt với cô hơn, cho nên cô liền đặc biệt thích ở cùng một chỗ với anh.
  • Chúng tiên cũng rất mạc danh kỳ diệu ăn một bó lớn thức ăn cho chó.
  • Thái Từ Khôn vốn còn trầm mê với vũ đạo của cô, hiện tại lúc phản ứng lại, lại bị mạc danh kỳ diệu rải một nắm thức ăn cho chó.
  • Ánh mắt hơi nheo lại, bàn tay mơ hồ hiện ra hơi thở màu đỏ.
  • Hắn cũng không lưu luyến phong hoa tuyết nguyệt, lần đầu thích một tiểu hồ ly, thế nhưng ngươi tựa hồ còn rất tranh giành, hắn lại đột nhiên nổi lên muốn chiếm nàng làm của mình.
  • Đừng là đủ loại hành vi cô vừa mới đối với Lâm Ngạn Tuấn.
  • Nhưng mà, hiện tại cũng không phải là thời cơ tốt nhất a.
  • Đã lớn như vậy, đến lúc tìm bạn đời rồi.
  • Trần Lập nhìn thấy tình cảnh này, trong lòng cũng hơi chua xót, đây chính là mùi vị thích sao?
  • wangmuniangniang
    wangmuniangniang
    Đây là thọ yến của ta, các ngươi ở chỗ này, khanh khanh ta ta, tựa hồ không tốt lắm đi?
  • Đây thật là kiêu ngạo, gần như không để nàng vào mắt.
  • Rất rõ ràng trong mắt nàng đè nén cảm xúc sắp bộc phát của nàng.
  • Lâm Ngạn Tuấn ôm chặt Bạch Tịch Nhan, tuyên thệ chủ quyền của mình, sau đó nhìn lướt qua Vương Mẫu, tựa hồ rất là khinh thường, cao cao tại thượng, ngạo khí mười phần.
  • linyanjun
    linyanjun
    Lễ này cũng đưa rồi, vũ cũng nhảy rồi, ta nghĩ tiệc mừng thọ của Vương Mẫu nương nương cũng dừng ở đây rồi, không phụng bồi nữa.
  • Nói xong, đảo mắt đã không thấy người, một cỗ khí tức mơ hồ trong không khí cũng theo đó biến mất.
  • Đi theo biến mất chính là bàn đào trong vị trí của bọn họ, nguyên bản hắn khinh thường những thứ này, nhưng tiểu hồ ly thích ăn, hắn liền cùng nhau mang đi.
  • Bạch Tịch Nhan đáng thương, căn bản cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, liền bị hắn mang đi.
  • Tất cả thần tiên cứ như vậy, mạc danh kỳ diệu nhìn bọn họ đi rồi, không rên một tiếng, không, trước khi đi, còn nói một câu.
  • wangmuniangniang
    wangmuniangniang
    Cái này, cái này giống như nói cái gì!
  • Vương Mẫu nương nương quét quét tay áo tươi đẹp của nàng, còn tỏ vẻ tức giận của nàng, một phen ngồi lên vị trí thuộc về nàng, cao cao tại thượng.
14
Như những lời