NPC: Ta Ở Thiên Đường Mở Hậu Cung
  • Trong ấn tượng của nàng, Yêu Cơ cũng không phải, nàng mặc dù là Cửu Vĩ Hồ, nhưng không phải thuần túy nhất, nói cách khác, không phải Cửu Vĩ Hồ thuần chủng, đó là hỗn chủng.
  • Tiểu hồ ly thân thể cũng là bạo tăng mấy lần, nhưng là tại thượng cổ Long tộc trước mặt, vẫn là lộ ra không chịu nổi một kích, phảng phất một cái chân xuống liền đem nó giẫm chết đây.
  • Bọn Phạm Thừa Thừa chỉ dừng lại ở một chỗ, xem kịch vui, căn bản không có ý định hỗ trợ.
  • Sở Lương vốn muốn đi lên hỗ trợ, nhưng câu kia của Phạm Thừa Thừa, ngươi có thể đi lên thử xem, hắn đột nhiên cảm thấy vẫn là quên đi, yên lặng theo dõi kỳ biến đi.
  • Nàng hiện tại ngay cả hình dáng cũng đi ra, vậy có phải thời gian hình người cũng sắp hết rồi hay không? Nhưng nó hóa hình, vẫn dựa vào viên thần đan của Phạm Thừa Thừa.
  • Không đợi hắn nghĩ gì, bên kia cũng đã khai chiến rồi.
  • Kế thừa một nửa thần lực của Phạm thừa thừa, cũng nắm giữ sức mạnh của hắn, cho nên trên một ít chiêu số, cùng Phạm thừa thừa giống nhau như đúc, ví dụ như Minh Hỏa, bất quá, loại Minh Hỏa này Phạm thừa thừa là lấy tay biến ra, nó thì sao, là dùng miệng phun ra, hình ảnh liền cảm thấy có chút buồn cười, ngươi có thấy qua một cái hồ ly miệng bốc hỏa sao?
  • Người bình thường nhất định sẽ cười lên, nhưng bọn họ không phải, bọn họ là người hạng hai.
  • Chỉ bất quá thủy hỏa tương khắc, nước của con rồng kia cũng không phải là nước bình thường.
  • Bất quá, nói là nói thượng cổ Long tộc, nhưng đánh lâu như vậy, căn bản là chưa thấy qua nó hình người, dù sao đối phó như vậy, không cần kéo dài lớn như vậy thân thể động tác, đều vụng về chút.
  • Nhìn ra kết luận, chính là con rồng này sẽ không hóa hình, có thể là điều kiện ngày mốt thay đổi đi?
  • Mắt thấy Thất Vĩ Hồ dựa vào thân thể nhỏ nhắn xinh xắn, đến phía sau rồng, phun một ngụm lửa, thiêu đốt cái ót của nó.
  • Minh hỏa có thể tiêu hủy tất cả vật phẩm trên thế gian.
  • Mắt thấy rồng đầu trọc vẻn vẹn chỉ có mấy cọng lông, lông phát sốt lên, nhưng làm nó gấp đến độ a, sĩ khả sát bất khả nhục, đốt tóc này là cái quỷ gì a?
  • Điều này hoàn toàn chọc giận rồng, nó chỉ có mấy sợi tóc bảo bối, vậy mà còn bị người ta đốt?! Nó không đòi công đạo cho mình, cũng phải đòi tóc cho mình!
  • Vốn là thực lực cách xa, hơn nữa hiện tại Long giống như là phát điên như vậy, công lực cũng so với vừa rồi nhiều gấp đôi.
  • Tiểu hồ ly thế nhưng là chọc giận a, nàng chẳng qua là muốn giáo huấn một chút mà thôi, hiện tại lại đến phiên người khác đuổi theo nó đánh đây.
  • Nhưng trong lòng nó kia hiếu chiến nhân tố ngược lại gia tăng, tựa hồ chọc giận nó, để cho nó càng hưng phấn như vậy.
  • Sở Lương cũng rất lo lắng, lệ khí của Phạm Thừa Thừa vốn đã nặng, hiện tại quá độ cho người khác, cũng giống như vậy, nhìn đôi mắt đỏ rực của nó, sẽ biết.
  • Hắn nhìn ra được nó vốn định trốn, nhưng không biết như thế nào, cứng rắn nghênh đón.
  • Tựa như trứng gà đụng tảng đá, cũng muốn liều mạng đụng nát nó, nhưng lần lượt nứt ra lại nứt ra.
  • Sở Lương rõ ràng nhìn nó đi lên, bị một cái đuôi đẩy ra, sau đó lại đi lên, lại bị hất ra. Tuy rằng trong lúc đó nó cũng thực hiện được mấy lần, mắt rồng đều bị nàng cào bị thương mấy đạo, rất rõ ràng, trên người nó càng nhiều vết thương có được hay không?
  • Cuối cùng, Sở Lương vẫn nhịn không được, trước khi nó bị đập bay lần nữa, bắt lấy nó lui về phía sau.
  • Một tay còn ở trên không trung lung tung vẽ cái phù, tạm thời cho điểm mê hoặc cảnh tượng, vì bọn họ kéo dài một thời gian.
  • Sau khi an toàn, Hồng Hồ cũng chịu không nổi nhắm hai mắt lại, cả người giống như không có vết thương gì, nhưng nặng chính là nội thương a!
  • Hắn bất mãn trừng mắt nhìn Phạm Thừa Thừa, sau đó giúp nó trị thương.
14
Không kiểm soát