NPC: Ta Ở Thiên Đường Mở Hậu Cung / Cũng không đến dỗ dành nàng
NPC: Ta Ở Thiên Đường Mở Hậu Cung
  • Miệng bẹp xuống, đặc biệt bất mãn hắn quấy rầy giấc ngủ của mình.
  • baixiyan
    baixiyan
    Ừ, để làm gì?
  • Thái Từ Khôn thấy cô tỉnh, cũng không đánh thức cảm giác tội lỗi của cô, ngược lại còn sờ loạn đầu cô.
  • caixukun
    caixukun
    Tiểu hồ ly, ta muốn đi ra ngoài một chuyến, ngươi ở chỗ này rất tốt, không được đi lung tung.
  • Còn muốn hảo hảo nhìn nàng ngủ, nhìn nàng ngủ liền không rõ có loại năm tháng tốt đẹp bộ dáng, ai, an tĩnh ngàn năm, Ma Tôn lại rục rịch, là muốn thức tỉnh đây.
  • Cũng thật sự là mệnh rất mạnh a, rõ ràng khi đó đã tan thành mây khói.
  • baixiyan
    baixiyan
    Anh đi đâu vậy? Tôi cũng đi đây.
  • Từ chuyện vừa rồi trở đi, cô liền đặc biệt dính Thái Từ Khôn, tuy rằng có đôi khi anh không đứng đắn, cà lơ phất phơ, nhưng kỳ thật con người còn rất tốt.
  • Xoa xoa mông lung con mắt, ngồi dậy, một bộ sữa vù vù, muốn ôm bộ dáng.
  • caixukun
    caixukun
    Ngu ngốc, cái kia rất nguy hiểm, đang yên đang lành ở chỗ này, biết không?
  • Sữa vù vù, thật muốn đem nàng đánh ngã, ngay tại chỗ chính pháp, nhưng biết cái này nhất định sẽ làm cho hắn lấy chính mình chán ghét, cho nên hắn chỉ là suy nghĩ một chút, cũng không có trả giá hành động.
  • Chỉ vỗ vỗ đầu cô, lời nói thấm thía nói với cô.
  • Nơi đó đích xác rất nguy hiểm a, cho dù năng lực của hắn cao hơn nữa, cũng sẽ phân tâm, bảo vệ không được nàng a.
  • Nâng đôi mắt to ngập nước lên, đáng thương, kỳ thật chỉ muốn đi xem mà thôi.
  • caixukun
    caixukun
    Không được bán manh, hảo hảo ở chỗ này, ta trở về, thấy ngươi không ở đây, hậu quả ngươi tự mình ngẫm lại nha.
  • Dáng vẻ làm nũng của cô, thật sự rất đáng yêu, liền nhịn không được bắt đầu nhéo nhéo mặt cô, vừa cười vừa uy hiếp nói.
  • Bạch Tịch Nhan lập tức trầm mặt, đẩy tay anh ra, tức giận đi ngủ, chuyển sang bên kia.
  • Nếu không mang nàng đi, vậy cũng đừng nghĩ có được nàng là tốt rồi.
  • Thật ra, trẻ con mà, chính là giận dỗi.
  • Thái Từ Khôn nhìn cô, biết cô đang giận dỗi, chỉ cười cười, cũng không cố ý dỗ dành cô, bởi vì không có thời gian, phải tập trung rồi.
  • caixukun
    caixukun
    Dù sao ngươi hảo hảo hảo ở chỗ này, lúc trở về, ta mang cho ngươi một hai tiểu sủng vật chơi, được không?
  • Thấy Bạch Tịch Nhan vẫn giận dỗi như cũ, không nhìn anh, anh chỉ cười cười, một giây sau liền biến mất tại chỗ.
  • Hắn cũng không có thi pháp thuật, để cho giam cầm này, hắn sợ nàng sẽ tức giận a, tiểu bằng hữu tức giận, nhưng là rất khó dỗ nha.
  • Dù sao với bản lĩnh của nàng, khẳng định không biết bọn họ ở nơi nào.
  • Đâm tim, lão Thiết, có nói người ta như vậy sao?
  • Cũng may, Bạch Tịch Nhan cũng không có nghe thấy, nếu không, tiểu hồ ly bản tính có thể lộ ra, cắn chết hắn.
  • Bạch Tịch Nhan mất tự nhiên vài giây, còn tưởng rằng Thái Từ Khôn sẽ tới dỗ dành mình, kết quả, rắm a, cái gì cũng không có. Chính mình đứng lên nhìn chung quanh, liền phát hiện hắn đã không thấy, thật sự là tức chết nàng, cũng không biết dỗ dành nàng sao?
  • Kỳ thật Thái Từ Khôn chính là không có thời gian, cô muốn trở về dỗ dành, lấy mấy món ăn vặt đặc sắc của nhân gian, động vật nhỏ, là có thể dỗ cô vui vẻ.
  • Đúng là dễ dỗ thật, Bạch Tịch Nhan tuy rằng tính tình trẻ con ầm ĩ, nhưng vẫn là trẻ con dễ dỗ.
  • Thái Từ Khôn không biết dỗ dành, trở về, hắn liền hối hận.
  • Bạch Tịch Nhan đặc biệt oán giận nha, hơn nữa nàng cũng không có nói cho hắn biết, bảo hắn mua đồ cho mình nha, cứ như vậy đi rồi?!
  • xianle
    xianle
    Đế Quân, xin hỏi Đế Quân có ở đây không?
  • Âm thanh ngọt ngào vang lên, cũng vừa lúc Bạch Tịch Nhan oán giận, hơn nữa cách cũng rất gần, cho nên cô có thể nghe được rất rõ ràng.
14
Cũng không đến dỗ dành nàng