NPC: Ta Ở Thiên Đường Mở Hậu Cung
  • Hắn tự giễu cười cười.
  • enlai
    enlai
    Không có việc gì a, rất nhanh ngươi có thể động rồi, lại là một tiểu hồ ly vui vẻ.
  • Những năm gần đây, hắn từng hồn từng hồn tìm lại nó.
  • Nguyên bản cũng chỉ có một cái đuôi, treo lấy mạng, tùy thời đều có thể chết, nhưng là hắn lại dùng ngàn năm lâu, giúp nó tìm trở về, hiện tại cũng chỉ có sáu cái đuôi mà thôi.
  • Không có việc gì, còn có ba cái, còn có ba cái, nó có thể khôi phục lại.
  • Ôm nó lên, đặt vào trong lòng ấm áp, vuốt ve thân hình lạnh như băng của nó, da lông mềm mại kia.
  • Một thứ gì đó chạy như bay đến, phản ứng của Ân Lai cũng rất nhanh, một ánh mắt bay qua, thứ kia liền dừng lại tại chỗ.
  • Sau khi nhìn thấy là vật gì, trong nháy mắt ánh mắt đều tràn ngập hy vọng.
  • Mở tay ra, giọt máu vừa rồi còn rất táo bạo, liền ngoan ngoãn dừng lại ở trên bàn tay hắn.
  • Cúi đầu cười cười, cũng đem giọt máu kia rót vào trên trán hồ ly.
  • Triêu Tuyết phủ bụi ngàn năm cũng đi ra a.
  • Khi đó giết yêu cơ, lệ khí của hung khí thượng cổ cũng bộc phát ra.
  • Kế hoạch của hắn vẫn rất hữu dụng, ai, cũng thật sự là tiện nghi cho bọn Thái Từ Khôn a, thế nhưng giết củ sen tinh vạn năm kia a, cũng không biết lúc ấy hắn bắt có bao nhiêu vất vả.
  • Sau khi giọt máu kia chảy vào trán, nguyên bản sáu cái đuôi, cũng biến thành bảy cái.
  • -
  • baixiyan
    baixiyan
    Ai, cũng không biết đám người Tiểu Quất và Khôn Khôn rốt cuộc làm sao vậy.
  • baixiyan
    baixiyan
    Có gặp khó khăn gì không?
  • Bạch Tịch Nhan ngồi ở trên giường, bẻ một đóa hoa cánh hoa, có chút nhàm chán nói, bình thường chỉ có hai người bọn họ bồi mình nhiều nhất, mặc dù thường xuyên ở trước mặt mình ồn ào.
  • Mình có đôi khi cũng cảm thấy rất phiền, nhưng đột nhiên không có hai người bọn họ lải nhải, liền đặc biệt nhàm chán, rất nhớ.
  • chenlinong
    chenlinong
    Tiểu Nhan nhớ hai người bọn họ sao?
  • Đột nhiên xuất hiện, làm Bạch Tịch Nhan hoảng sợ, nhìn rõ là ai, không nhịn được oán giận.
  • baixiyan
    baixiyan
    Sao anh đi lại không có âm thanh?
  • Sợ muốn chết.
  • Khuôn mặt nhỏ nhắn hơi nhăn lại, biểu thị sự bất mãn của cô.
  • chenlinong
    chenlinong
    Ta đây không phải dời bước tới sao.
  • Đừng nhìn hắn cười ôn nhu ôn nhu, nếu không là đã trải qua chuyện kia, thật đúng là cho rằng là cái nhà bên tiểu ca ca như vậy, kết quả, là cái khoác da dê sói mà thôi.
  • baixiyan
    baixiyan
    Đêm hôm khuya khoắt, tới nơi này có chuyện gì sao?
  • Bạch Tịch Nhan cũng không có quá nhiều nhiệt tình, ngược lại có cảm giác xa lạ.
  • Tuy rằng chuyện kia qua đi, nàng không có tức giận, nhưng vẫn có chút mâu thuẫn, nói ngược lại đơn giản, nhưng thân thể thì không nhất định.
  • chenlinong
    chenlinong
    Đi, đưa cô đến một nơi.
  • Phía trước chính là nắm tay nàng.
  • Trần Lập Nông biết, tuy rằng cô không tức giận, ngoài miệng cũng tha thứ, nhưng tin tưởng cô vẫn có chút mâu thuẫn với anh, dù sao cô gái không tim không phổi, đều sẽ có chút ý thức.
  • Bạch Tịch Nhan còn chưa nói có đáp ứng hay không, đã trực tiếp kéo tay cô.
  • Chỉ cảm giác thân thể bị ép đứng lên, nghiêng về phía trước, ánh mắt cô còn chưa kịp phản ứng, một giây sau liền xuất hiện ở một nơi khác.
  • Trước người cũng không nhìn thấy Trần Lập Nông vừa rồi lôi kéo cô.
  • Xung quanh là rừng rậm, liếc mắt nhìn lại, tựa hồ không nhìn thấy rìa.
  • Nhưng lại có đom đóm đầy trời đang bay, đom đóm kia có thể không phải đom đóm bình thường, ngũ thải sặc sỡ, đó là lực trùng kích thị giác rất mạnh.
  • Làm cho khu rừng vốn âm u khủng bố trở nên an tâm lãng mạn.
  • Đồng tử Bạch Tịch Nhan đảo ngược thân ảnh đom đóm, sặc sỡ dị thường.
  • Khóe miệng hơi nhếch lên, một giây sau, một nụ cười sáng lạn.
  • tangtang
    tangtang
    Chú ý, thích, bấm 😝
14
Đó là đom đóm.