NPC: Nữ phụ yêu làm yêu / Chương 53 còn không bằng trước đánh xong đâu
NPC: Nữ phụ yêu làm yêu
  • Phạm Thừa Thừa buông Chu Chính Đình ra, giơ tay tùy ý lau đi máu tươi ở khóe miệng, hắn xin lỗi nhìn Tô Bạch Liên, xoay người rời đi, trầm thấp nói một câu
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Xin lỗi đã làm cô sợ.
  • [Phạm Thừa Thừa hắc hóa giá trị giảm 5.]
  • subailian
    subailian
    ………
  • Tô Bạch Liên há miệng, cuối cùng đành phải đỡ Chu Chính Đình đứng lên, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, nhíu mày
  • subailian
    subailian
    Ngươi nói ngươi cùng hắn đánh nhau cái gì.
  • Phạm Thừa Thừa tên kia còn là một sát thủ từng giết người a, nếu như ngươi bị đánh chết, ta cũng không phải xong đời sao.
  • Tô Bạch Liên ngoài mặt quan tâm, trong lòng thầm châm chọc, không phải cô không thích nhan sắc và dáng người của Chu Chính Đình, mà là cô tương đối chú trọng quy tắc, từ xưa tới nay nữ phụ và nam chính sẽ không có kết quả.
  • Nếu có, chắc chắn người đàn ông bị mù.
  • Cho nên, nàng vẫn là vì còn sống.
  • Nhìn Tô Bạch Liên buông dao phay đi về phòng, Chu Chính Đình không vui oán giận:
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Dù sao sớm muộn gì cũng phải đánh một trận với hắn, còn không bằng đánh xong trước.
  • Bất quá tên kia ra tay thật tàn nhẫn.
  • Chu Chính Đình tuy rằng một bên cùng hắn đánh nhau, cũng một bên có quan sát Phạm Thừa Thừa, những chiêu thức kia của hắn cũng không giống như là huấn luyện ở đạo quán.
  • Nếu không là hắn từ nhỏ đã huấn luyện, chỉ sợ cùng Phạm Thừa Thừa tên kia đánh một trận, đều phải đi nằm viện.
  • Tô Bạch Liên từ trong phòng mang hòm thuốc đi ra, nàng đặt ở Chu Chính Đình trước mặt liền đem trên bàn dao phay cầm lên hướng phòng bếp đi đến, bất đắc dĩ nói một câu
  • subailian
    subailian
    Tôi không quan tâm anh vì lý do gì, tự mình xử lý vết thương.
  • Nói là bảo vệ Chu Chính Đình một lần, nhưng vừa rồi hắn cùng Phạm Thừa Thừa đánh nhau nếu như không tính, vậy Chu Chính Đình người này hôm nay lại sẽ phát sinh chuyện gì khác?
  • Nhìn Tô Bạch Liên đi vào phòng bếp, Chu Chính Đình quay đầu nhìn về phía Vương Lâm Khải ở góc sô pha bên kia, vẫy vẫy tay
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Ngu ngốc, lại đây.
  • Nghe giọng điệu này của Chu Chính Đình, Vương Lâm Khải liếc mắt nhìn hắn mặt mũi bầm dập, càng sợ đến mức khoai tây chiên trong tay rơi xuống đất.
  • Vội vàng đứng dậy trốn ra sau sô pha, Vương Lâm Khải lắc đầu, không vui bĩu môi nói:
  • wanglinkai
    wanglinkai
    Đừng, ngươi thật hung dữ nha.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Đồ chơi, ta rõ ràng cũng rất ôn nhu.
  • Chu Chính Đình nói xong, sau một khắc ngữ khí liền trở nên rất ôn nhu, hắn hướng Vương Lâm Khải cười cười
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Ngoan, đứa nhỏ nghe lời có kẹo ăn có biết hay không?
  • Cái này mang theo lừa gạt ngữ khí, tùy ý ai nghe xong đều sẽ tin, nhưng mà Vương Lâm Khải không chút nể tình lắc đầu
  • wanglinkai
    wanglinkai
    Đừng, anh sẽ đánh tôi.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    ………
  • Mẹ nó, nếu không là ta một người không tốt bôi thuốc, ngươi xem lão tử có thể hay không lập tức đánh ngươi!?
  • Lúc này trong phòng bếp, Tô Bạch Liên đang thái rau đột nhiên bị Lâm Ngạn Tuấn từ phía sau ôm lấy thắt lưng, kề sát lồng ngực ấm áp của hắn, hơi thở cực nóng phả vào bên tai.
  • Tô Bạch Liên trong nháy mắt cảm thấy mặt có chút nóng lên
  • subailian
    subailian
    Ngạn Tuấn Âu Ba, buông tôi ra, tôi đang thái rau đây.
  • linyanjun
    linyanjun
    Liên Liên, có thể ngoại trừ công việc ra, bên cạnh chỉ có một người đàn ông là tôi được không?
  • Tuy rằng thân phận hiện tại của ta không cho ngươi thứ ngươi muốn, nhưng ta sợ qua một thời gian ngắn ngươi sẽ bị người khác cướp mất.
  • Tô Bạch Liên thân hình ngẩn ra, có lẽ Lâm Ngạn Tuấn ý thức được cái gì, mới có thể cảm thấy bất an như vậy.
  • Buông dao phay xuống, Tô Bạch Liên xoay người qua, nàng ngẩng đầu nhìn Lâm Ngạn Tuấn, nhíu mày một chút, nhìn Lâm Ngạn Tuấn rất là thành khẩn mở miệng
  • subailian
    subailian
    Lâm Ngạn Tuấn, cho dù sau này xảy ra chuyện gì, anh đừng không tin em, được không?
  • Lâm Ngạn Tuấn nhìn cô chằm chằm, anh lộ ra lúm đồng tiền đáng yêu cười ra tiếng, cúi đầu hôn lên trán cô
  • linyanjun
    linyanjun
    Hừ, ngây ngốc.
  • linyanjun
    linyanjun
    Ta không tin ngươi ai sẽ tin chứ.
  • linyanjun
    linyanjun
    Cho dù ngươi giết người phóng hỏa, ta cũng tin tưởng ngươi chỉ là thất thủ.
  • subailian
    subailian
    ……
  • cao! Người đàn ông này thật biết trêu người!
  • Căn hộ kế bên.
  • Sau khi xử lý tốt vết thương cho mình, Phạm Thừa Thừa liền rời khỏi nhà trọ của mình, lúc hắn đi ngang qua nhà Tô Bạch Liên dừng bước lại nhìn một chút, lập tức bước nhanh hơn rời đi.
  • Hắn khinh thường nói một câu
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Một ngày nào đó sẽ làm cho Chu Chính Đình ngươi hối hận cùng lão tử đoạt nữ nhân!
14
Chương 53 còn không bằng trước đánh xong đâu