subailianTiểu Quất chúng ta đi thôi, buổi chiều không phải còn phải đến đoàn làm phim sao.
linyanjunLian-Lian, cô không sao chứ?
Tô Bạch Liên giơ lên một nụ cười tươi đẹp, nàng đưa tay cầm lấy túi xách của mình, lắc đầu
subailianTôi đương nhiên không sao, đi thôi.
Nhưng ta lo lắng a, nếu ngươi tìm hắn hợp lại, ta nên làm cái gì bây giờ.
Tô Bạch Liên không biết ý nghĩ chân thật trong lòng Lâm Ngạn Tuấn, cô từ trong túi xách lấy điện thoại di động ra, mới vừa đi ra cửa nhà hàng, một người đàn ông toàn thân màu đen cướp túi xách của cô đi.
Nhấc chân đuổi theo
subailianThằng khốn! Trả túi lại cho tôi!
linyanjunNày, Liên Liên cẩn thận......
Lâm Ngạn Tuấn nhìn người chạy xa lập tức đuổi theo, anh nhớ rõ trong túi xách của cô sẽ không để đồ quý giá, nếu có người cố ý dẫn cô đến nơi khác, một cô gái như cô không phải sẽ gặp nguy hiểm sao?
Một cái hẻo lánh đầu hẻm, nam nhân kia bắt lấy Tô Bạch Liên cổ tay, đem nàng ấn ở trên vách tường, kề sát đầu, lộ ra bên ngoài một đôi mắt tràn ngập mập mờ ý cười
fanchengchengTô Bạch Liên, đã lâu không gặp.
Nghe được thanh âm quen thuộc này, Tô Bạch Liên không nói gì trợn trắng mắt.
subailianPhạm Thừa Thừa, đầu óc cậu không có vấn đề chứ? Không cần phải cướp túi của tôi để gặp tôi chứ?
Nói xong, đẩy hắn ra, đoạt lại túi xách của mình, nhìn bên trong kia hai trăm năm mươi đồng tiền vẫn còn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Người này còn hại nàng chạy xa như vậy, tiền người khác cho nàng không hiếm lạ, nhưng tiền mình kiếm được thì không nhất định, nàng cũng phi thường luyến tiếc, chớ nói chi là bị người đoạt, vậy càng không đáng.
fanchengchengTa đây không phải là nhớ ngươi sao, ngươi xem ta đối với ngươi thật tốt, vừa giải quyết xong chuyện của mình liền lập tức tới tìm ngươi~!
subailianTôi còn có việc, lát nữa người đại diện của tôi sẽ lo lắng.
Tô Bạch Liên nói xong, đang muốn rời đi, ai ngờ Phạm Thừa Thừa lại ngăn cản đường đi của nàng, một tay ôm eo nàng vớt vào trong ngực.
【 Phạm Thừa Thừa hảo cảm đã đạt tới 60, hắc hóa giá trị đã đạt tới 25 】
subailian[Mẹ nó, lão nương cái gì cũng không làm nam nhân này hắc hóa cái mao cầu a?! Tôi còn xanh nữa!"
Cúi đầu nhìn cô, đôi mắt âm trầm
fanchengchengĐặc vụ? A, không biết còn tưởng rằng bạn trai của cô, ngồi cùng nhau ăn cơm, nhìn cô rất vui vẻ sao.
Anh ta không đẹp trai sao? Người đại diện làm sao vậy, người đại diện cần phải ngồi cùng nhau ăn cơm? Còn giúp cô lau miệng, người đại diện kia rõ ràng không có ý tốt, cô gái này cư nhiên một chút cũng không nhận ra sao?
B5-05=giá trị thông số Kd, (cài 2)
Tô Bạch Liên bị lời này dọa giật mình, người này hắc hóa giá trị không phải bởi vì nữ chính mới hắc hóa sao, cùng nàng nữ nhân này có nửa xu quan hệ a?
subailianTôi ăn cơm với ai, có quan hệ gì với anh, buông tôi ra!
Phạm Thừa Thừa sửng sốt một chút, đúng vậy, người phụ nữ này sống chết cũng không liên quan đến anh, ăn cơm với ai là tự do của cô.
B5-05=giá trị thông số Kd, (cài 2)
Tô Bạch Liên vẻ mặt lạnh lùng nhìn Phạm Thừa Thừa
fanchengchengTôi không...
Lúc này một cái bình nước trực tiếp đập vào đầu Phạm Thừa Thừa, một giọng nói quen thuộc vang lên.
huangminghaoTránh xa em gái tôi ra!
Tô Bạch Liên vừa quay đầu lại, đã bị kéo vào một cái có được sữa hương ôm ấp, ấm áp, rất có cảm giác an toàn, phi, hiện tại quan trọng nhất là, người này như thế nào tới?
Phạm Thừa Thừa vuốt ve cái trán bị đập của mình, ánh mắt hắn tàn nhẫn nhìn Hoàng Minh Hạo, nghiến răng nghiến lợi
fanchengchengNgươi lại dám lấy chai đập ta?!
Tuy rằng đối phương khí thế cường đại, nhưng Hoàng Minh Hạo một chút cũng không sợ.
huangminghaoĐập chính là ngươi, giữa ban ngày ban mặt một đại nam nhân khi dễ nữ sinh, ngươi muốn chút mặt mũi được không!
Tô Bạch Liên trong lòng một trận cảm động a, tuy rằng không biết mình có thể đánh qua Phạm Thừa Thừa hay không, nhưng bộ dáng Hoàng Minh Hạo này thật sự là quá đáng yêu!
Thoáng nhìn bộ dáng Phạm Thừa Thừa muốn làm thịt Hoàng Minh Hạo, Tô Bạch Liên lập tức kéo người ra phía sau mình, không chút do dự nói với Phạm Thừa Thừa
subailianNgươi đi nhanh đi, nếu không người đại diện của ta tới, ngươi sẽ không chạy được.
fanchengchengTô Bạch Liên, ta còn có thể trở lại tìm ngươi.
Ngày mai lão tử sẽ chuyển nhà đến sát vách ngươi, xem ngươi chạy đi đâu!