NPC: Nữ phụ yêu làm yêu / Chương 104 có thể là ta nghĩ nhiều
NPC: Nữ phụ yêu làm yêu
  • Vài ngày sau, Tô Bạch Liên cuối cùng có thể xuất viện, lại ở bệnh viện đợi xuống, nàng không bệnh đều sẽ nghẹn ra tật xấu đến.
  • subailian
    subailian
    Tôi phải đi làm, tôi phải đi nhảy bungee, tôi phải...... ngao!
  • Sau khi thay quần áo Tô Bạch Liên không kiềm chế được kích động mở miệng hô, đột nhiên có cỗ lực lượng gõ đầu của nàng một cái, nàng đưa tay xoa xoa chỗ mình bị gõ, bĩu môi ủy khuất nhìn người nọ.
  • Ánh mắt tràn ngập kháng nghị nhìn nam nhân mặc áo blouse trắng trước mặt, Tô Bạch Liên rất là không vui nói:
  • subailian
    subailian
    Tử Dị, ngươi gõ đầu ta làm gì vậy.
  • wangziyi
    wangziyi
    Chỉ là muốn cho cậu bình tĩnh một chút, cho dù cậu có thể xuất viện, gần đây có thể không vận động kịch liệt cũng đừng làm.
  • wangziyi
    wangziyi
    Ta xem ngươi 《 Tinh đồ rực rỡ 》 nữ tam kịch bản, cơ bản là không cần lo lắng ngươi ngoài ý muốn bị thương cái gì.
  • Tuy rằng kịch bản không thể công khai, chỉ cần tốn chút tiền, kịch bản của một nhân vật lấy được vẫn là dễ dàng.
  • Tô Bạch Liên cảm thấy có chút đau đầu đưa tay cầm lấy tóc của mình, người này vừa bắt được cơ hội liền bắt đầu hắn phát biểu, như thế nào so với một cái lão thái bà còn nhắc tới đây?
  • Đưa ngón tay út ra ngoáy ngoáy lỗ tai của mình, Tô Bạch Liên có chút qua loa đáp một câu
  • subailian
    subailian
    Vâng vâng vâng, anh nói gì thì nói.
  • Dù sao nàng sau khi về nhà, hắn lại không biết nàng làm những gì, hơn nữa trong khoảng thời gian này ở chung, Tô Bạch Liên phát hiện vị soái ca này không chỉ có lải nhải, còn có chút khờ.
  • Bất quá thân sĩ là thật, rất ôn nhu cũng là thật, dù sao Tô Bạch Liên cảm thấy loại nam nhân tốt ở nhà này rất có thể.
  • linyanjun
    linyanjun
    Thủ tục xuất viện đã làm xong, Liên Liên, chúng ta đi thôi.
  • Lâm Ngạn Tuấn nói xong, một tay xách lên một cái ba lô đặt bên cạnh, Tô Bạch Liên cùng hắn đang chuẩn bị rời đi, một tay bị người bắt được cổ tay.
  • Nàng nhìn theo chủ nhân bàn tay này, ngẩng đầu, nàng nhìn bộ dáng muốn nói lại thôi của Vương Tử Dị, hướng hắn cười mở miệng trước.
  • subailian
    subailian
    Tử Dị ngươi đừng lo lắng cho ta, ta sẽ chiếu cố tốt chính mình, chờ ngươi chuyển chính thức thời điểm đừng quên mời ta ăn cơm nha.
  • Vương Tử Dị lập tức buông tay đang cầm nàng ra, hai tai phiếm hồng, có chút mất tự nhiên nói:
  • wangziyi
    wangziyi
    Anh chỉ muốn nói với em đừng bị thương nữa, gặp bác sĩ khác giúp em xử lý vết thương cũng không dịu dàng như vậy.
  • subailian
    subailian
    Ừ, tôi biết rồi, tạm biệt.
  • Nhìn Tô Bạch Liên hướng mình phất tay cùng Lâm Ngạn Tuấn rời đi, thẳng đến sau khi bọn họ rời đi một hồi lâu, Vương Tử Dị đi tới bên giường bệnh ngồi xuống, nhất thời, trong phòng bệnh dị thường an tĩnh, có vẻ đặc biệt quạnh quẽ.
  • Lúc này, cửa phòng bệnh bị người nhẹ tay đẩy ra, hắn giơ tay đẩy một chút viền vàng con mắt, bước ra thon dài chân đi tới Vương Tử Dị trước mặt.
  • Nhìn dáng vẻ chán chường của hắn, nhịn không được cười ra tiếng
  • ???
    ???
    Trong khoảng thời gian này người khiến ngươi tâm tâm niệm niệm, nguyên lai thật sự là nàng a.
  • Vương Tử Dị trầm mặc một hồi lâu, hắn đứng dậy, sửa sang lại tay áo của mình một chút sau đó, liền hướng cửa kia đi đến, ngữ khí cô đơn đáp một câu
  • wangziyi
    wangziyi
    Ngươi nói ta nên làm cái gì bây giờ Văn Quân, bên cạnh nàng có rất nhiều người.
  • Tôi sợ sau khi cô ấy xuất viện, rất nhanh sẽ quên tôi ở một góc nào đó.
  • Tất Văn Quân vội vàng đuổi theo, một tay khoác vai, cười đùa:
  • biwenjun
    biwenjun
    Thích thì theo đuổi a, ngươi không theo đuổi làm sao biết có phải là của ngươi hay không, hơn nữa, ngươi chính là bác sĩ nha, không làm được duy nhất, vậy thì làm bên cạnh nàng đặc thù nhất tồn tại......
  • Chính mình huynh này độc thân lâu như vậy khó có được cái cảm thấy hứng thú nữ nhân, thân là huynh đệ hắn làm sao có thể không hỗ trợ đâu, cùng lắm thì hạ điểm đặc thù dược, sự không phải thành sao.
  • Vương Tử Dị cười cười, trong lòng đúng là toát ra một cái kế hoạch, bất quá cũng phải chờ thời cơ a.
  • Bên kia, Tô Bạch Liên cùng Lâm Ngạn Tuấn đi thang máy xuống lầu, vừa bước ra cửa thang máy, Tô Bạch Liên liền cảm thấy có người nhìn lại mình.
  • Nàng ngay từ đầu cho rằng là bởi vì chính mình là minh tinh nguyên nhân, liền không có quá để ý trong lòng loại kia cảm giác kỳ quái, thẳng đến nàng đến cửa đại sảnh, Tô Bạch Liên dừng bước xoay người sang chỗ khác, rất là nghi hoặc thấp giọng
  • subailian
    subailian
    Lạ thật.
  • linyanjun
    linyanjun
    Hả? Có gì lạ?
  • subailian
    subailian
    ………
  • Tô Bạch Liên trầm mặc một hồi, nhìn xung quanh không có gì khả nghi người, trong lúc nhất thời lại nhớ không nổi chính mình đến tột cùng là quên cái gì, nàng đành phải xoay người cùng Lâm Ngạn Tuấn nói
  • subailian
    subailian
    Có lẽ là do tôi nghĩ nhiều, đi thôi.
  • Cách đó không xa góc tường bên kia, một người đem chính mình vành nón đè thấp, xoay người rời đi, giàu từ tính thanh âm chậm rãi vang lên
  • bianboxian
    bianboxian
    Lian-Lian, chúng ta sẽ sớm gặp lại.
14
Chương 104 có thể là ta nghĩ nhiều