NPC: Lớp khoa học tự nhiên tiểu ban sủng / Chương 196: Các ngươi muốn đi ra ngoài?
NPC: Lớp khoa học tự nhiên tiểu ban sủng
  • Buổi trưa, cha Tô tỉnh lại, cả nhà cùng nhau ăn bữa cơm, cha Tô và mẹ Tô bắt đầu thu dọn đồ đạc, Tô Dụ đành phải trở về phòng mình làm bài tập.
  • Này, anh nói xem em mặc bộ đồ này có đẹp không?
  • "Bây giờ vẫn đang ở phương Bắc, em đeo váy vào, mặc áo lông vào."
  • Mang cái gì đây......
  • ……
  • Một phòng ngủ khác ngoài phòng là tiếng cha Tô và mẹ Tô vừa nói chuyện du lịch vừa thu dọn đồ đạc, Tô Dụ ngồi ở trước bàn làm bài tập, thở dài.
  • Thật vất vả mới có thể về nhà một chuyến, kết quả ba mẹ cư nhiên muốn đi chơi, hơn nữa vừa đi chính là hai tuần......
  • Hai tuần nay cô chỉ có thể ăn cơm bên ngoài vào thứ bảy, chủ nhật.
  • Tô Dụ bĩu môi.
  • Bên kia, Hoàng Minh Hạo cũng đang ngồi trong phòng làm bài tập, mà mẹ Hoàng vừa mới bắt đầu nói chuyện này với anh.
  • huangmu
    huangmu
    Con trai, chiều nay bố và mẹ sẽ đi du lịch.
  • huangminghao.
    huangminghao.
    Ừ.
  • Hắn đang chuyên tâm suy nghĩ đề mục, cũng không có cẩn thận nghe Hoàng mẫu nói là cái gì.
  • huangmu
    huangmu
    Chúng ta cùng đi với dì Tô chú Tô, chính là ba mẹ của Tiểu Tô men lần trước đến nhà chúng ta.
  • huangminghao.
    huangminghao.
    Ừ.
  • Mẹ Hoàng cũng đang thao thao bất tuyệt nói, cũng mặc kệ Hoàng Minh Hạo trả lời như thế nào, bà cảm thấy dù sao Hoàng Minh Hạo nghe thấy là tốt rồi.
  • Mà Hoàng Minh Hạo hiện tại trong đầu đều là toán học công thức, dần dần còn tại bản nháp trên giấy động khởi bút, căn bản không nghe được Hoàng mẫu nói là cái gì nội dung.
  • huangmu
    huangmu
    Chúng ta kế hoạch từ Chiết Giang chơi đến Hải Nam, thời gian rất lâu, đại khái hai tuần đi, trong khoảng thời gian này cậu cần phải chăm sóc bản thân thật tốt
  • huangminghao.
    huangminghao.
    Ừ.
  • huangmu
    huangmu
    Tiền còn đủ dùng hay không? Tôi nhớ tuần trước vừa đưa tiền tiêu vặt cho anh, không đủ tiền lại nói với tôi, trong khoảng thời gian này không ai nấu cơm cho anh, đặt đồ ăn bên ngoài hay đi ăn, anh tự quyết định đi.
  • huangmu
    huangmu
    Được rồi, mẹ và bố con chuẩn bị đi rồi.
  • huangminghao.
    huangminghao.
    Ừ.
  • Hoàng mẫu vừa xoay người muốn đi thu dọn đồ đạc, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì, quay người lại bổ sung.
  • huangmu
    huangmu
    A đúng rồi, Tô Dụ hình như cũng ở nhà một mình, hai tuần này thứ bảy các cậu về nhà kết bạn đi, nữ sinh người ta về nhà một mình, trong nhà còn không có ai, nguy hiểm biết bao!
  • huangmu
    huangmu
    Ngươi cũng có thể gọi Tô Dụ cùng ra ngoài ăn chút gì đó, hiện tại trời tối sớm, nàng một tiểu cô nương cơm nước xong làm sao trở về a, ngươi nên bảo vệ tốt người ta
  • huangminghao.
    huangminghao.
    Ừ.
  • Hoàng Minh Hạo vẫn không kịp phản ứng, tay cậu cầm bút viết lả tả trên giấy nháp, mẹ Hoàng thấy bộ dạng này của cậu cũng không quấy rầy cậu học tập, xoay người rời khỏi phòng cậu, hăng hái bừng bừng đi chọn quần áo.
  • huangminghao.
    huangminghao.
    x=4……
  • Hoàng Minh Hạo nhìn đáp án này một hồi, sau đó chậm rãi gật đầu, tựa hồ là làm đúng, lúc này, hắn sửng sốt một chút.
  • Tư...... Vừa rồi hình như nghe được Hoàng mẫu đang nói cái gì đi ra ngoài chơi?
  • Và...... Tô Dụ ở nhà một mình?
  • Hoàng Minh Hạo nhíu mày, đặt bút xuống, đi tới cửa phòng ngủ của mẹ Hoàng và cha Hoàng nhìn thoáng qua, quả nhiên, vali đang đặt trên mặt đất, mẹ Hoàng và cha Hoàng đang đựng quần áo bên trong.
  • huangminghao.
    huangminghao.
    Mẹ, mẹ vừa nói gì vậy? Các cậu ra ngoài à?
  • Mẹ Hoàng đang cầm quần áo chuẩn bị bỏ vào rương hành lý, bỗng nhiên nghe được giọng nói kinh ngạc của Hoàng Minh Hạo, tay bà ngẩn người, bất đắc dĩ nhìn về phía Hoàng Minh Hạo.
  • huangmu
    huangmu
    Hoàng Minh Hạo, anh có nghiêm túc nghe tôi nói không?
  • Làm nửa ngày những lời cô vừa nói anh cũng không nghe thấy?
  • Đứa con đau đầu này...
  • Hoàng Minh Hạo ngượng ngùng gãi gãi gáy, cậu cũng không muốn a, ai bảo đề toán quá hấp dẫn người ta chứ, vì thế cậu lấy lòng mẹ Hoàng trong chốc lát, mẹ Hoàng mới đem lời vừa rồi nói lại với cậu một lần.
  • huangmu
    huangmu
    Lần này nghe không?
  • huangminghao.
    huangminghao.
    Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi......
  • huangminghao.
    huangminghao.
    Chúc vui vẻ.
  • Hiểu rõ cái đại khái về sau, Hoàng Minh Hạo lại trở về phòng mình đợi đi, hắn ngồi ở trước bàn, lần này không nghĩ tới toán học đề, mà là đang nghĩ trên lầu tiểu tử.
  • Ở nhà một mình a......
  • Cô ăn cơm thế nào đây? Là gọi đồ ăn bên ngoài? Hay là ra ngoài ăn?
  • Đang lúc nghi hoặc, tầm mắt Hoàng Minh Hạo rơi xuống điện thoại di động.
14
Chương 196: Các ngươi muốn đi ra ngoài?