NPC: Lớp khoa học tự nhiên tiểu ban sủng / Chương 138: Có thể nhường một chút không?
NPC: Lớp khoa học tự nhiên tiểu ban sủng
  • Nồi lẩu này thơm quá.
  • Bánh ngọt này cũng không tệ.
  • ……
  • Một đống người đang ngồi trên tấm vải dã ngoại hưởng thụ mỹ thực cùng phong cảnh, lúc này, Thẩm Ấu Ân vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy xa xa có một bóng dáng, bởi vì bọn họ chọn nơi này cơ hồ không có người, yên tĩnh, cho nên bóng dáng kia đặc biệt nổi bật, Tống Dung ngồi ở cùng một góc độ đang cúi đầu chuyên tâm ăn lẩu, không có chú ý tới.
  • Thẩm Ấu Ân híp mắt nhìn, người kia hình như vẫn đi về phía bọn họ.
  • shenyouen
    shenyouen
    Đó là ai vậy? Bạn học của các cậu à?
  • Mọi người dừng lại sự tình trong tay, theo Thẩm Ấu Ân ngón tay địa phương quay đầu lại, sau đó liền thấy được cách bọn họ không xa một nữ sinh.
  • Hoàng Minh Hạo nhíu mày.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Này......? Đây không phải là......
  • Phạm Thừa Thừa híp mắt, cảm giác cô gái kia càng nhìn càng quen mắt.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Đúng rồi! Không phải lần trước cô ấy đến tìm anh sao? Khi trận đấu bóng rổ kết thúc trở lại trường học!
  • Phạm Thừa Thừa vỗ vỗ Hoàng Minh Hạo ngồi bên trái hắn, thoạt nhìn còn kích động hơn cả Hoàng Minh Hạo.
  • Hoàng Minh Hạo một chút cũng không kích động nổi, càng nhiều là không nói gì cùng phiền não.
  • Đều đuổi tới đây?
  • Tô Dụ cũng nhớ ra, đó là học muội lớp 10 lần trước tới tìm nàng vấn đề, hình như gọi là... Kiều Nhược Hi?
  • Kiều Nhược Hi đi tới, gió nhẹ nhẹ thổi mái tóc dài của nàng, nàng lễ phép cười cười.
  • qiaoruoxi
    qiaoruoxi
    Thật trùng hợp a, ta là tới công viên tản bộ, không nghĩ tới từ xa liền nhìn thấy Tô Dụ học tỷ nổi bật.
  • Mặt ngoài đoan trang hào phóng tươi cười khéo léo, trên thực tế Kiều Nhược Hi ở trong lòng trợn trắng mắt.
  • Tô Dụ này vì sao cũng ở đây!
  • Nhưng mệt muốn chết, cô đi vòng quanh công viên nửa ngày mới nhìn thấy lông xoăn dễ thấy của Tô Dụ, nhất định phải chọn nơi ít hẻo lánh này làm gì!
  • Tiếp theo, Kiều Nhược Hi lại mang theo nụ cười của nàng quay đầu nhìn về phía Hoàng Minh Hạo, không nghĩ tới Hoàng Minh Hạo lại ngồi ở bên cạnh Tô Dụ.
  • Cô nén giận, vẫn mỉm cười.
  • qiaoruoxi
    qiaoruoxi
    Hoàng Minh Hạo học trưởng, thật trùng hợp a, lại gặp mặt rồi
  • Hoàng Minh Hạo không để ý đến cô, cầm đũa ăn lẩu.
  • Không khí trong nháy mắt có chút xấu hổ.
  • Kiều Nhược Hi xấu hổ cười cười, nói.
  • qiaoruoxi
    qiaoruoxi
    Chính thức làm một chút tự giới thiệu, ta gọi Kiều Nhược Hi, là lớp mười lăm
  • qiaoruoxi
    qiaoruoxi
    Nếu đã gặp nhau, xin hỏi tôi có thể tham gia không? Mọi người cùng chơi nhé, tôi còn mang theo trái cây nữa.
  • Kiều Nhược Hi nhấc túi nilon trên tay lên, bên trong rất nhiều hoa quả.
  • qiaoruoxi
    qiaoruoxi
    Các cậu không phiền chứ?
  • Tay cầm đũa của Hoàng Minh Hạo ngẩn người.
  • Rất phiền, rất phiền.
  • Tống Dung cũng khẽ nhíu mày, trầm mặc ăn.
  • Nữ nhân này nói chuyện như thế nào lại có mùi trà trong trà?
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Không ngại a, mau tới tới tới!
  • Phạm Thừa Thừa là người đầu tiên sảng khoái đáp ứng.
  • Thông qua lần trước trận đấu bóng rổ kết thúc nữ sinh này tới tìm Hoàng Minh Hạo, hắn biết nữ sinh này nhất định thích Hoàng Minh Hạo, nếu đã tới nhất định phải giúp hắn kiềm chế Hoàng Minh Hạo a! Như vậy hắn không phải có thể vui vẻ ở cùng Tô Dụ sao!
  • qiaoruoxi
    qiaoruoxi
    Cảm ơn. Nào, mọi người ăn trái cây đi.
  • Kiều Nhược Hi đem túi đặt ở dã ngoại vải thượng, mở ra vừa nhìn bên trong là một ít dùng hộp cơm cất kỹ cà li, xoài, cam cùng dâu tây.
  • Tiếp theo, nàng vốn có thể ngồi xuống gần đó, nhưng nàng đi vòng nửa vòng, đến giữa Tô Dụ và Hoàng Minh Hạo.
  • qiaoruoxi
    qiaoruoxi
    Chị, có thể nhường một chút không?
  • suyou
    suyou
    Được rồi.
  • Tô men đặt đũa xuống, xê dịch về phía Phạm Thừa Thừa.
  • Là người đều nhìn ra được Kiều Nhược Hi đối với Hoàng Minh Hạo có ý tứ, Tô Dụ cũng không ngoại lệ, nếu tiện tay như vậy nàng nhất định là muốn giúp.
  • Hoàng Minh Hạo nắm chặt chiếc đũa, hắn không muốn ngồi cạnh Kiều Nhược Hi, nhưng nếu hắn đổi vị trí nhất định sẽ ảnh hưởng đến bầu không khí, khiến bầu không khí trở nên xấu hổ, cho nên hắn đành phải ngồi ở chỗ này yên lặng chịu đựng, hắn cũng xê dịch sang bên cạnh, không thể đổi vị trí nhưng có thể giữ khoảng cách.
  • Trong lòng Phạm Thừa Thừa không biết có bao nhiêu cao hứng, hắn thật muốn cảm ơn Kiều Nhược Hi đã ngăn cách Hoàng Minh Hạo và Tô Dụ.
  • Người khác cũng đều cầm một viên bát quái tâm giây đã hiểu, cũng không nói gì, nhưng mà Tống Dung nhưng vẫn nhìn chằm chằm Kiều Nhược Hi nhìn chằm chằm nửa ngày.
  • Kiều Nhược Hi ăn trái cây, bởi vì Hoàng Minh Hạo ở bên cạnh nàng, nàng ăn cái gì cũng phải tao nhã lên, trong lúc vô tình một cái giương mắt, nàng đối diện Tống Dung ánh mắt.
  • Tống Dung không có chút nào sợ hãi, mà là vẫn nhìn nàng, Kiều Nhược Hi đột nhiên chột dạ nuốt nước miếng, không biết vì sao, ánh mắt Tống Dung cùng rất có lực sát thương.
  • linnaitao
    linnaitao
  • linnaitao
    linnaitao
    Cảm ơn. 🙏
14
Chương 138: Có thể nhường một chút không?