NPC: Lớp khoa học tự nhiên tiểu ban sủng
  • Sau khi trở về, Tô Dụ liền đi ngủ, ngủ một giấc thẳng đến buổi tối, ăn cơm xong, nàng ngồi ở trước bàn ngẩn người, mãi cho đến buổi tối tắt đèn, nàng lại lên giường lần nữa.
  • Ba người khác trong ký túc xá đều biết chuyện Thái Từ Khôn gọi Tô Dụ lên sân thượng, cũng đều đoán được là chuyện gì, ba người không đi quấy rầy Tô Dụ, lúc này vẫn nên để Tô Dụ một mình chậm rãi thì tốt hơn, các nàng cũng không nhắc tới chuyện của Thái Từ Khôn nữa.
  • Ngày hôm sau, sau khi Tô Dụ tỉnh lại, tâm tình quả nhiên tốt hơn rất nhiều, Kiều Kỷ Điềm vì để cho nàng dời đi lực chú ý, cùng nàng chọn quần áo muốn mặc trên KTV nửa ngày.
  • Buổi chiều, hai người đi tới ước định KTV cửa lớn trước, vừa muốn đi vào, một cái quen thuộc thanh âm vang lên.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    U, trùng hợp a.
  • Quay đầu nhìn lại, Lưu Diệu Văn cười hì hì đi về phía các cô, phía sau là một cậu bé đi theo anh, vẫn là cậu bé cùng tổ với anh mỗi lần học thực nghiệm.
  • qiaojitian
    qiaojitian
  • Kiều Kỷ Điềm nghi hoặc nhìn Lưu Diệu Văn, luôn cảm thấy hôm nay anh có gì đó không giống, nhưng hình như lại không có gì thay đổi.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Tôi mang đồ uống cho mọi người! Hai chai Coca lớn!
  • Nói xong, anh giơ hai chai coca lớn trong tay lên.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Đi một chút, hẳn là đã có người đến.
  • Hắn nói xong liền vung tay phải lên, đi vào trước, ba người còn lại ở cửa vẻ mặt mơ hồ.
  • suyou
    suyou
    Như thế nào cảm giác là lạ......
  • qiaojitian
    qiaojitian
    Này, hắn làm sao vậy? Hai ngày trước còn giống như hoàng tử u buồn.
  • Kiều Kỷ Điềm hỏi nam sinh bên cạnh, nhưng nam sinh kia cũng bất đắc dĩ nhún nhún vai.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Ai biết được, hình như là hôm qua nói muốn đi giải sầu, sau khi trở về lại đột nhiên khôi phục bình thường.
  • Ba người vẫn là rất nghi hoặc, nhưng cũng không nghĩ nhiều, dù sao người tâm tình có thể tự mình điều tiết, nghĩ thông suốt là tốt rồi.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Muốn hát thì cứ hát trước đã! Theo thứ tự!
  • Tổng cộng đặt hai phòng, nhưng người của hai lớp đều trà trộn vào, có người đã bắt đầu chọn bài hát, đều cầm microphone, còn có người ngồi ở phía dưới không có việc gì làm, tâm sự uống nước.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    [nam sinh B] Này Hoàng Minh Hạo a, không nghĩ tới bình thường cậu nói ít như vậy, loại hoạt động này vẫn tới a.
  • Một nam sinh ngồi bên cạnh Hoàng Minh Hạo nói.
  • Hoàng Minh Hạo mặt không đổi sắc ngồi, tầm mắt vẫn dừng lại ở cửa.
  • huangminghao.
    huangminghao.
    Tham gia náo nhiệt.
  • Đã bắt đầu có người hát, còn có đủ loại tiếng cười lớn nói chuyện phiếm, quá ồn ào, Hoàng Minh Hạo không tự chủ nhíu nhíu mày.
  • Cùng lúc đó, bên kia - -
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    [C] Những người này là?
  • Nam sinh này chỉ vào Kiều Kỷ Điềm ở cửa, Tô Dụ và bạn của Lưu Diệu Văn hỏi.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    [nam sinh D] A, là lớp chúng tôi, xin lỗi các vị, nơi này không có đất, các vị vẫn là qua phòng bên cạnh đi.
  • qiaojitian
    qiaojitian
    Ồ, được rồi.
  • Kiều Kỷ Điềm đóng cửa lại, ba người lại đi sát vách.
  • Trong nháy mắt đẩy cửa phòng bên cạnh ra, tầm mắt phần lớn mọi người đều tụ tập lại đây, nhưng thấy là mấy người bọn họ, cũng không để ý, tiếp tục làm chuyện của mình.
  • Hoàng Minh Hạo ngước mắt lên, lông mày vốn đang đè nén trong nháy mắt buông ra, trong mắt hiện lên một tia ngạc nhiên.
  • Đợi hồi lâu người, hiện tại đang mặc một thân váy ngắn màu đen đứng ở cửa, một đôi chân dài nhỏ lộ ra bên ngoài, hầu kết của hắn không tự giác lăn lộn trên dưới hai cái, đỏ lỗ tai thu hồi tầm mắt.
  • Hình như là lần đầu tiên thấy cô mặc váy ngắn...
  • Nó cũng ngắn quá...!
  • Tô Dụ sau khi vào cửa liền một mực tìm kiếm cái gì đó, nàng rốt cục cũng tìm được, nhưng nàng chỉ nhìn thấy người kia vùi đầu uống nước, trong nháy mắt cũng có chút mất mát.
  • Chỉ có điều ánh đèn bên trong KTV lờ mờ, cô cũng không nhìn thấy bên tai phiếm hồng của người kia cùng đôi mắt thỉnh thoảng nâng lên liếc một cái.
  • Chiếc váy này là của Kiều Kỷ Điềm, Kiều Kỷ Điềm cố ý bắt cô mặc, cho tới bây giờ cô chưa từng mặc váy ngắn như vậy, có thể trong mắt những nữ sinh khác chiều dài này vừa vặn, nhưng bây giờ cả người cô còn căng thẳng thần kinh.
  • Hiện trường còn có rất nhiều nữ sinh đều mặc đủ loại váy ngắn, nhưng mỗi người đều trò chuyện rất vui vẻ, cười rất vui vẻ, thoải mái tự nhiên, chỉ có Tô Dụ đi đường giống như một con rối gỗ, cũng không dám bước nhanh.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Các cậu qua bên này ngồi đi, vừa vặn có mấy chỗ trống.
  • Một nam sinh chỉ chỉ một chỗ trống.
  • qiaojitian
    qiaojitian
    Được, cám ơn.
  • Kiều Kỷ Điềm cùng Tô men đi tới chỗ trống ngồi xuống, Tô men cầm gối ôm đặt ở trên đùi, nhỏ giọng nói bên tai Kiều Kỷ Điềm.
  • suyou
    suyou
    Kỷ Điềm...... Ta đã nói cái váy này quá ngắn......
  • Kiều Kỷ Điềm nghe xong, len lén cười cười.
  • Đúng vậy, vậy cũng không sao, cô đã nhìn thấy, vừa vào cửa, ánh mắt Hoàng Minh Hạo đều thẳng tắp.
  • qiaojitian
    qiaojitian
    Không ngắn đâu, đừng lo, thả lỏng một chút, bên trong có quần an toàn.
  • qiaojitian
    qiaojitian
    Đẹp quá!
  • Tô Dụ nuốt nước miếng, điều này sao có thể khiến nàng thả lỏng chứ...
14
337 - Váy ngắn màu đen