NPC: Lớp khoa học tự nhiên tiểu ban sủng
  • Hoàng Minh Hạo sửng sốt một chút.
  • Nhưng một giây sau, cô gái ở vị trí kia lại né tránh tầm mắt.
  • Nội tâm Hoàng Minh Hạo thật vất vả phập phồng một chút, nhưng hiện tại lại rơi xuống.
  • Tại sao phải trốn? Không dám nhìn hắn?
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    [bạn cùng phòng] Này, cậu có nghe thấy tôi nói không? Chạy ngu ngốc?
  • Lời nói của bạn cùng phòng làm cho hắn phục hồi tinh thần, giương mắt nhìn về phía nghiêng đầu đang nhìn bạn cùng phòng của hắn.
  • huangminghao.
    huangminghao.
    À... ồ.
  • Bạn cùng phòng vẻ mặt nghi hoặc, sờ sờ trán Hoàng Minh Hạo.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    [bạn cùng phòng] cái gì a a, cậu không sao chứ, mau theo tôi đi nghỉ một lát.
  • “……”
  • Bên tai vẫn là thanh âm líu ríu của bạn cùng phòng, nhưng Hoàng Minh Hạo hiện tại làm sao cũng nghe không lọt, hắn một bên theo bạn cùng phòng rời đi, một bên lại ngẩng đầu nhìn vị trí kia, nhưng không có ánh mắt giao hội.
  • Đại hội thể thao vẫn tiếp tục, các môn thể thao trên sân bắt đầu và kết thúc từng môn một.
  • Tô Dụ uống nước, hơi cúi đầu, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó.
  • Ai, Hoàng Minh Hạo cư nhiên không có được hạng nhất a.
  • Ừm... hồi cấp hai thể thao của cậu ấy rất tốt, chắc chỉ là gặp đối thủ mạnh hơn thôi.
  • Thanh âm này......
  • Tô Dụ ngẩng đầu, quay đầu nhìn về phía người ngồi phía trên, cô gái ngồi phía trên nàng lúc này cũng nhìn thấy nàng.
  • mengchiyin
    mengchiyin
    Tô men, thật trùng hợp a, không nghĩ tới lớp chúng ta an vị ở trên lớp các ngươi.
  • Tô Dụ sửng sốt một chút, tựa hồ hiểu được cái gì, nàng miễn cưỡng cười cười.
  • suyou
    suyou
    Thật trùng hợp a, các ngươi ăn đồ ăn vặt sao?
  • Cô cầm lấy túi đồ ăn vặt bên cạnh.
  • mengchiyin
    mengchiyin
    Không cần đâu, cám ơn.
  • Tô Dụ gật đầu, quay đầu lại, nụ cười biến mất.
  • Quả nhiên... là đang nhìn Mạnh Trì Âm đi...
  • Cô lại còn tưởng rằng hai lần anh quay đầu lại đều là đang nhìn mình...
  • Tô Dụ lắc đầu, tựa hồ là muốn cho mình tỉnh táo một chút, hôm nay là đại hội thể dục thể thao, cô không muốn bởi vì những thứ này ảnh hưởng tâm tình, nhưng sẽ có chút cảm giác mất mát xông lên đầu.
  • Mạnh Trì Âm nhìn Tô Dụ cười cười.
  • Nàng đã sớm chú ý tới Hoàng Minh Hạo đang nhìn về phía Tô Dụ, vì thế trước khi cuộc thi chạy cự ly dài kết thúc nàng đã đổi vị trí tới nơi này, cố ý nói chuyện lớn tiếng một chút để Tô Dụ chú ý tới.
  • Dần dần, có vài người đối với hạng mục còn lại hoặc là tham gia hạng mục người không có hứng thú, liền trở về ký túc xá, trên khán đài còn thừa người không nhiều lắm, chỉ có ba bốn lớp nhân số.
  • Lưu Diệu Văn đi chuẩn bị thi đấu nhảy sào, người ít đi, giáo viên cũng cho phép mọi người đến sân thể dục xem thi đấu.
  • Kiều Kỷ Điềm và Tô Dụ đến sân thể dục tìm một vị trí không ai và không ảnh hưởng đến trận đấu ngồi xuống.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Trận đấu cuối cùng là trận đấu của chúng ta! Trận đấu sắp bắt đầu, xin các vận động viên chuẩn bị sẵn sàng.
  • Trò chơi cuối cùng cũng bắt đầu, với một người nào đó đặt thảm và cột trên sân chơi, bao quanh bởi một nhóm người.
  • qiaojitian
    qiaojitian
    Tô Dụ, cậu xem bọn họ ngồi gần như vậy, chúng ta cũng đi đi, cổ vũ cho Lưu Diệu Văn.
  • Kiều Kỷ Điềm chỉ vào đám người cách đó không xa nói.
  • suyou
    suyou
    Được rồi, đi thôi.
  • Hai người từ trên bãi cỏ đứng lên, đi tới bên cạnh đám người, phát hiện có vài người cùng lớp ngồi ở phía trước khoảng cách cực xa.
  • qiaojitian
    qiaojitian
    Các ngươi ngồi đây? Bọn họ lập tức nhảy xong xông tới thì làm sao bây giờ?
  • Kiều Kỷ Điềm tuy rằng ngoài miệng hỏi như vậy, nhưng thân thể vẫn thành thật mang theo Tô Dụ ngồi xuống, dù sao góc nhìn này so với ở bên cạnh vây quanh nhìn tốt hơn nhiều.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    [bạn học A] có đệm a, bọn họ không phải đều là nhảy xong rơi xuống đệm sao, cho dù có người không đứng vững, bởi vì theo quán tính chạy hai cái, vậy cũng vọt không tới bên chúng ta.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    [bạn học B] Đúng vậy, chúng ta phải cổ vũ cho Lưu Diệu Văn, lớp chúng ta chỉ có một mình cậu ấy đăng ký thi đấu.
14
322 Cảm giác mất mát