NPC: Lớp khoa học tự nhiên tiểu ban sủng
  • Mà bên kia, Thái Từ Khôn và Tô Dụ ngồi đối diện nhau trong một gian phòng đơn trong thư viện, còn kéo rèm cửa sổ lên, đề phòng có người nhìn thấy lại truyền loạn.
  • Trong thư viện Cửu Trung có chỗ đọc chung, đồng thời còn có hơn năm mươi phòng đơn, trong phòng đơn là một cái bàn lớn, mặt đối mặt là hai cái ghế, còn có giá sách, sô pha, ánh sáng phi thường ấm áp, làm cho người ta một loại hứng thú đọc sách nồng đậm, rèm cửa sổ kéo ra, người bên ngoài cái gì cũng không nhìn thấy.
  • Hơn năm mươi phòng đọc sách này vô cùng được hoan nghênh, mỗi ngày đều có rất nhiều người đến thư viện cướp vị trí, có người cướp được liền cùng bạn bè ở bên trong nói chuyện phiếm xem điện thoại di động, mà có người là vì tìm kiếm một hoàn cảnh học tập yên tĩnh.
  • Bởi vì buổi tối người tới thư viện vốn tương đối ít, cho nên Tô Dụ cùng Thái Từ Khôn rất nhanh liền tìm được một gian phòng không người, đi vào kéo rèm, buông cặp sách xuống bắt đầu học tập.
  • Hai người đầu tiên là làm xong bài tập, bài tập đối với hai người bọn họ mà nói không có gì khó khăn, sau đó hai người liền chuẩn bị bắt đầu ôn tập sau giờ học.
  • caixukun
    caixukun
    Khoa văn của anh tương đối yếu kém, anh có đề nào không biết không?
  • Thái Từ Khôn đột nhiên hỏi.
  • Tô Dụ ngẩn người.
  • Không phải nói cô học bổ túc cho Thái Từ Khôn sao? Cô còn chưa giúp Thái Từ Khôn, hiện tại Thái Từ Khôn cư nhiên muốn tới giúp cô trước......
  • suyou
    suyou
    Không sao, cậu làm trước đi, khoa học tự nhiên cậu có đề gì không biết không?
  • Thái Từ Khôn cười cười.
  • caixukun
    caixukun
    Được rồi, nhưng tôi chỉ có một câu hỏi.
  • Thái Từ Khôn lấy từ trong cặp sách ra một bài thi, là cậu tìm thời gian làm sau giờ học.
  • Thái Từ Khôn chuyển ghế ngồi xuống bên cạnh Tô Dụ, sau khi Tô Dụ thẩm vấn xong thì suy nghĩ một chút, đề này là một đề toán, độ khó quả thật rất cao, có điều Tô Dụ rất nhanh liền có suy nghĩ.
  • suyou
    suyou
    Đề tài này có thể trước...
  • Thái Từ Khôn cẩn thận nghe Tô Dụ giảng giải cho hắn.
  • Kỳ thật, hắn có rất nhiều đề không hiểu lắm, nhưng buổi chiều hắn đều tìm giáo viên hỏi qua, đều hiểu rõ, tới tìm Tô Dụ bổ túc chỉ là muốn bổ sung khoa văn cho Tô Dụ mà thôi.
  • caixukun
    caixukun
    Ồ...... tôi hiểu rồi.
  • Thái Từ Khôn cầm bút, Tô Dụ khơi thông cho hắn một chút, sau khi cho hắn một chút suy nghĩ, Thái Từ Khôn rất nhanh liền lưu loát viết xuống cả quá trình giải đề, so sánh với đáp án, không kém chút nào.
  • caixukun
    caixukun
    Cảm ơn, giờ tôi có thể dạy thêm cho anh về nghệ thuật tự do.
  • caixukun
    caixukun
    Là bắt đầu từ ngữ văn, chính trị hay lịch sử?
  • Thái Từ Khôn đã lấy sách và tư liệu ra, mà Tô Dụ lại lắc đầu.
  • suyou
    suyou
    Bạn cùng phòng của tôi chính là sinh viên khoa văn, hơn nữa cô ấy ở lớp 3 cũng coi như là sinh viên mũi nhọn, khoa văn của tôi có sự giúp đỡ của cô ấy là đủ rồi, hơn nữa vốn chính là người tôi đã nói sẽ bổ túc cho cậu.
  • caixukun
    caixukun
    Khách khí cái gì chứ, nào có chuyên môn phụ đạo cho tôi, giúp đỡ lẫn nhau mới công bằng.
  • Nói xong, Thái Từ Khôn liếc mắt nhìn đồng hồ, vừa mới mười giờ, tiếp theo hắn liền từ trong một tá bài thi lấy ra một bài thi, là đề ngữ văn, hệ số khó khăn là trung bình.
  • caixukun
    caixukun
    Cậu làm bài thi này trước đi, sau đó tôi sẽ xem cậu yếu ở chỗ nào.
  • Tô Dụ thấy một bài thi mặt trái đã được đặt trước mặt mình, hơn nữa Thái Từ Khôn nói cũng có đạo lý, giúp đỡ lẫn nhau mới công bằng, vì thế cô gật gật đầu, cầm bút bắt đầu viết.
  • Tô Dụ viết rất nghiêm túc, vẫn luôn là như vậy, mặc kệ lúc nào làm bài thi gì, cô luôn có thể bình tĩnh lại, nhanh chóng tiến vào trạng thái thi cử.
  • Thái Từ Khôn làm bộ như đang đọc sách ngồi bên cạnh, kì thực là đang nhìn chằm chằm Tô Dụ.
  • Hắn vừa giương mắt là có thể nhìn thấy sườn mặt của nàng, tóc vỡ rơi trên khuôn mặt, lại ngăn không được khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn non nớt kia, hắn như ẩn như hiện có thể nhìn thấy một con mắt chuyên tâm linh động kia, chớp chớp.
  • Thái Từ Khôn nhìn đến nhập thần, cầm sách trong tay cũng chậm rãi đặt lên đùi.
  • Không biết qua bao lâu, đột nhiên......
  • Đinh linh linh...... Đinh linh linh......
  • Tô Dụ nghi hoặc quay đầu, Thái Từ Khôn bị dọa nhảy dựng, sách trong tay thiếu chút nữa cầm không vững rơi xuống đất, hắn nhớ tới, hắn đặt chuông báo thức, vốn là muốn nhìn xem trong thời gian quy định Tô Dụ có thể làm được gì, kết quả lại tự mình bị dọa nhảy dựng.
  • Quả nhiên vẫn không thể phân tâm a......
  • Hắn vội vàng tắt chuông báo thức trên điện thoại di động, sau đó lại gần cầm bài thi của Tô Dụ nhìn một chút.
14
179 - Phân tâm