Lâm Ngạn Tuấn cuối cùng vẫn không thể chịu được tiếng hát ma quỷ của Thái Kiều Kiều, quyết đoán thỏa hiệp, đứng dậy cướp đi Mike trong tay cô.
Anh cố ý nâng micro lên thật cao, để Thái Kiều Kiều không cướp được.
Kết quả nha đầu kia ngốc hồ hồ giơ chân, với không tới cũng không buông tha, thậm chí động tay động chân.
Tay Thái Kiều Kiều cầm lấy bả vai anh, tay kia theo hai chân nhảy lên, Lâm Ngạn Tuấn cố gắng chống đỡ thân thể của mình, microphone trong tay càng nâng càng cao.
Cũng không biết từ đâu tới một cỗ lực lượng, Lâm Ngạn Tuấn phảng phất bị người túm một cái, thân thể khó có thể bảo trì cân bằng, trực tiếp hướng sô pha ngã xuống.
Lúc này Thái Kiều Kiều cơ hồ quấn ở trên người hắn tự nhiên cũng không may mắn thoát khỏi, theo hắn ngã xuống sô pha.
Chính xác mà nói, Lâm Ngạn Tuấn ngã trên sô pha, cô ngã trên người Lâm Ngạn Tuấn.
Lúc Thái Kiều Kiều ngã xuống, đầu vừa vặn đụng vào ngực anh, Lâm Ngạn Tuấn không khỏi ho khan một tiếng, vừa muốn mở miệng, ngẩng đầu liền đối diện với ánh mắt mê mang của cô.
Cái khác không nói, bộ dạng Thái Kiều Kiều ngược lại không tệ, dáng người cũng tạm được.
Lâm Ngạn Tuấn cũng không biết có phải hormone quấy phá hay không, thế nhưng đem tay của mình khoác lên lưng cô.
Cùng lúc đó, trong đầu Thái Kiều Kiều vang lên một thanh âm.
xitong[Độ hảo cảm của Lâm Ngạn Tuấn+1%, trước mắt độ hảo cảm là 1.]
xitong[Chúc mừng kí chủ thành công phát động nhiệm vụ: tại Lâm Ngạn Tuấn cổ áo lưu lại son môi ấn. nhiệm vụ thời gian 5 phút, nhiệm vụ ban thưởng 1% độ hảo cảm, thất bại trừng phạt dòng điện 3 phút!]
Trong lòng Thái Kiều Kiều mắng một lần nhiệm vụ, suy nghĩ nên hoàn thành nhiệm vụ như thế nào.
xitong[5 phút đếm ngược bắt đầu...]
caiqiaoqiao[Gấp cái gì chứ!]
Thái Kiều Kiều cũng không muốn nếm thử cảm giác dòng điện chạy khắp toàn thân, một lòng lo lắng nhiệm vụ.
Lúc cô ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Ngạn Tuấn, đầu óc nóng lên, trực tiếp dịch về phía cổ Lâm Ngạn Tuấn.
Lâm Ngạn Tuấn bị hành động đột nhiên của cô dọa sợ, cảm nhận được trên cổ truyền đến một tia mềm mại, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
linyanjunThái tiểu thư, cô đây là......
Được rồi, tuy rằng mục tiêu của hắn là Thái Kiều Kiều, nhưng tiến độ này không khỏi cũng quá nhanh đi!
Thái Kiều Kiều đem son môi in lên, lập tức rời khỏi người anh.
Tuy rằng nàng cực lực muốn làm bộ như không có việc gì, nhưng khuôn mặt đỏ ửng vẫn là bán đứng hắn.
caiqiaoqiaoKhụ, thật ngại quá, vừa rồi chân tôi trượt, nhất thời không ổn định.
Trùng hợp như vậy, trượt chân liền hôn lên cổ hắn?
Ta tin ngươi cái quỷ!
Lâm Ngạn Tuấn lấy ra bộ dáng bất cần đời lúc trước, giọng nói ngả ngớn:
linyanjunNhìn không ra Thái tiểu thư nguyên lai là một người phóng khoáng như thế.
linyanjunNếu cần, tôi sẽ gọi bất cứ lúc nào. Thể lực không tệ, cam đoan làm cho ngươi hài lòng.
Thái Kiều Kiều trực tiếp cầm lên một cái gối ôm trong tay ném qua, đáng tiếc Lâm Ngạn Tuấn chạy trốn quá nhanh, ngay cả góc áo cũng không đụng tới.
Nhìn gối ôm bị ném xuống đất, Thái Kiều Kiều gọi cửa phòng đã đóng lại:
caiqiaoqiaoLâm Ngạn Tuấn, đừng để tôi nhìn thấy anh nữa!
Thái Kiều Kiều nhặt gối ôm trên mặt đất lên, phủi bụi đất, trực tiếp che mặt mình.
Sao nào? Nàng không có mặt mũi gặp người!
xitong[Chúc mừng kí chủ chơi thành nhiệm vụ, khen thưởng độ hảo cảm 1%, Lâm Ngạn Tuấn trước mắt độ hảo cảm 2.]
caiqiaoqiao[Ta mặt cũng không có, liền 1% khen thưởng!]
xitong[Sau này nhiệm vụ sẽ cho ngài nhận thức được những thứ này đều chỉ là một bữa ăn sáng, không mặt không da, mới có thể khiến cho soái ca chú ý nha!
caiqiaoqiao[Hôn cái gì hôn!]
caiqiaoqiao[Dựa vào không mặt không da khiến cho chú ý, ta thà rằng không cần!]
xitong[Vậy ngươi cũng chỉ có thể tiếp nhận trừng phạt, thân.]
Thái Kiều Kiều hé miệng cười, rất là có lệ.
caiqiaoqiao[Ngươi, tránh ra!]
——