NPC: Chín vị chủ thần đại nhân / Trần Lập Nông: Hồ ly tinh 12
NPC: Chín vị chủ thần đại nhân
  • Tiểu cô nương mặc váy trắng, chân trần giẫm trên mặt đất, nghiêng đầu cười nhìn bọn họ, đuôi mắt vểnh lên.
  • Đây là bộ dáng Thẩm Khanh hóa hình lần thứ hai.
  • Tạ Trừng và Trần Lập Nông không giống nhau, hắn thích chơi đùa, ở bên ngoài nhìn thấy rất nhiều nhân loại và tinh quái, nhưng không ai có thể đẹp hơn tiểu cô nương trước mặt.
  • Bất luận là loại hình khí chất gì, chỉ luận ngũ quan, Thẩm Khanh tuyệt đối là tinh xảo nhất trong những người hắn từng gặp.
  • Trần Lập Nông cũng chỉ kinh ngạc trong chớp mắt, sau đó đi phòng khách lấy cho cô một đôi dép lê, là lúc trước đã chuẩn bị sẵn.
  • chenlinong
    chenlinong
    Sao lại quên mang dép vào?
  • Thẩm Khanh ngoan ngoãn thò chân vào trong dép lê, dạo qua một vòng trước mặt Trần Lập Nông, làn váy màu trắng hơi bay lên, đảo qua đùi anh.
  • Hắn mặc quần, trên đùi không có cảm giác gì, trong lòng lại là lạ. Quả nhiên nữ nhi trưởng thành sẽ cách phụ thân xa một chút, vẫn là nam nữ khác biệt, bộ dáng này của nàng đã có chút câu người.
  • Trần Lập Nông ở trong lòng nghĩ, con gái trưởng thành phải độc lập, giây tiếp theo Thẩm Khanh liền tiến lên đưa tay ôm cổ hắn.
  • shenqing:
    shenqing:
    Nông nông ca ca, ta có đẹp hay không?
  • chenlinong
    chenlinong
    ……
  • chenlinong
    chenlinong
    Đẹp
  • chenlinong
    chenlinong
    Mau xuống đây.
  • Trần Lập Nông cảm nhận được cô bé và anh quả thật không giống nhau, lúc cô ôm lên ngực mềm nhũn, hai đống thịt rất có cảm giác tồn tại.
  • Hắn cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết đó là cái gì, trong lòng càng gợn sóng, ngữ khí lại càng phát ra bình tĩnh.
  • Thẩm Khanh không an phận kiễng chân lắc lư trước người hắn, ôm lấy cổ hắn nhảy lên, còn coi mình là thân thể nữ đồng kia, muốn treo ở trên người hắn.
  • shenqing:
    shenqing:
    Ôm tôi một cái đi, vừa rồi tôi đau quá.
  • Váy này không dài, cũng ngăn không được Thẩm Khanh có động tác gì lớn, cô ôm cổ Trần Lập Nông muốn quấn chân lên eo anh, khi còn bé cô thường xuyên làm như vậy.
  • Trần Lập Nông sợ cô ngã xuống, tay giữ chặt mông cô, động tác này cũng hình thành thói quen, nhất thời không kịp phản ứng, Thẩm Khanh đã không còn là bộ dáng đứa bé kia nữa.
  • Vào tay là mềm mại mông thịt, màu trắng váy không dày, hắn thậm chí có thể cảm nhận được váy phía dưới quần lót dấu vết.
  • chenlinong
    chenlinong
    Chết tiệt!
  • Hắn muốn Thẩm Khanh đi xuống, nhưng Thẩm Khanh lại không, được voi đòi tiên mà loạn động trên người hắn, Trần Lập Nông tay phải ôm eo của nàng, tay trái nâng mông của nàng, lỗ tai trở nên đỏ bừng, thầm nghĩ về sau phải dạy Khanh Khanh cái gì gọi là nam nữ khác biệt!
  • Cô giống như không biết gì cả.
  • Quả nhiên là hồ ly tinh, thật sự không an phận, trời sinh sẽ trêu chọc người. Trong lòng Trần Lập Nông nghĩ như vậy, càng không muốn để cô và Tạ Trừng ra ngoài.
  • Tạ Trừng nhìn hai người này, suy nghĩ nếu không nói hai câu, hai người này có phải liền không nhìn thấy hắn hay không?
  • nanpei:
    nanpei:
    Này Khanh Khanh, sao lại ôm Nông ca không ôm ta?
  • Tạ Trừng ở bên cạnh nhìn nửa ngày, trong lòng cảm thấy chua xót.
  • Từ nhỏ thằng nhóc hồ ly này đã thích dính lấy Trần Lập Nông, có thể là bởi vì hắn vẫn cho đứa nhỏ bú sữa đi, có sữa chính là mẹ, thằng nhóc hồ ly thích hắn cũng là việc nên làm.
  • Nhưng sau đó thằng nhãi hồ ly này thật sự là thiên vị càng ngày càng quá đáng, cùng Trần Lập Nông chính là khanh khanh ta ta một bộ tri kỷ áo bông, cùng hắn chính là răng sắt răng đồng xem ai có thể tức chết ai.
  • Hóa thành hình, rõ ràng là hắn lên tiếng quan tâm người khác trước, tiểu gia hỏa này lại càng dán mắt vào Trần Lập Nông, ôm Trần Lập Nông nửa ngày, ngay cả một ánh mắt cũng không cho hắn.
  • Cái này gọi là chuyện gì a? Tạ Trừng ghen tị!
  • Thẩm Khanh từ trên người Trần Lập Nông nhảy xuống, bộ dáng giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, ngoan ngoãn đi qua ôm Tạ Trừng một cái, lúc này là ôm bình thường.
  • shenqing:
    shenqing:
    Bảo anh thường xuyên cãi nhau với em
14
Trần Lập Nông: Hồ ly tinh 12