NPC: Chín vị chủ thần đại nhân / Lời bài hát: Love And Peace 27
NPC: Chín vị chủ thần đại nhân
  • Cùng đứng với dì hộ lý không nói nên lời, còn có nữ sinh Chu Chính Đình bồi một ngày kia.
  • Dì hộ lý không nói nên lời là chuyện rất bình thường, nhưng dì lại hết sức xấu hổ, cả ngày tâm tình tốt đều bởi vì cô bé đột nhiên đến này mà không còn.
  • Bên kia Chu Chính Đình còn nói chuyện với cô bé kia giống như dỗ trẻ con, Chu Chính Đình cả ngày đều rất thân sĩ, vốn cô rất hài lòng, nhưng bây giờ so sánh như vậy, thân sĩ hôm nay đều biến thành xa cách.
  • shenqing:
    shenqing:
    Anh cũng muốn đi mua bánh ngọt ăn sao?
  • Thẩm Khanh chỉ hướng tiệm bánh ngọt kia, vẻ mặt cô bé vô ưu vô lự đặc biệt, lôi kéo Chu Chính Đình vào tiệm bánh ngọt, tuyệt không đợi Chu Chính Đình cự tuyệt.
  • nvpei:
    nvpei:
    Khoan đã.
  • Thẩm Khanh giống như mới nhìn thấy bên cạnh còn có người, dừng bước.
  • shenqing:
    shenqing:
    Sao vậy, anh cũng muốn ăn à?
  • nvpei:
    nvpei:
    Chính Đình không ăn đồ ngọt, ta cũng không ăn.
  • Nguy rồi a, Thẩm Khanh ở trong lòng vỗ tay cho nữ sinh này, mới một ngày ở chung đã kêu lên "Chính Đình", nếu không là Tiểu Viên đem nội dung vở kịch đều nói cho nàng biết, nàng thật đúng là cho rằng nữ sinh này cùng Chu Chính Đình rất quen thuộc.
  • Rõ ràng ngay cả Chu Chính Đình không ăn đồ ngọt cũng là nàng vừa mới biết, nói lại giống như bạn thân nhiều năm phi thường hiểu rõ lẫn nhau, còn nói mình cũng không ăn, vậy vừa rồi muốn đi vào ăn chút gì chính là quỷ a.
  • Thẩm Khanh hướng ánh mắt xin giúp đỡ về phía Chu Chính Đình, đôi mắt tròn xoe nghi hoặc thật to.
  • shenqing:
    shenqing:
    Thật sao?
  • Người ngoài xem ra là không muốn cùng nữ sinh kia nói chuyện, nhưng Chu Chính Đình biết, Thẩm Khanh không thích cùng người lạ trao đổi.
  • zhuzhengting:
    zhuzhengting:
    Con gái của bạn chú, không quen lắm.
  • Không cần thêm chữ "không quen lắm" kia cũng có thể biết hai người này không quen, con gái bạn của chú, quan hệ này xa đến mức khiến người ta cho rằng Chu Chính Đình cố ý không muốn có liên hệ gì với cô gái người ta, bất quá Chu Chính Đình đúng là nghĩ như vậy.
  • Thẩm Khanh gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.
  • Tuy rằng Thẩm Khanh không để ý tới cô nương người ta, nhưng hình như nghe lọt lời của nàng, không lôi kéo Chu Chính Đình hỏi hắn ăn cái gì, chuyên tâm chọn bánh ngọt cho mình, cuối cùng lại ở trước quầy thuận tay cầm hai cái bánh Lưu Tâm Chi tính tiền.
  • zhuzhengting:
    zhuzhengting:
    Sao mua nhiều thế
  • shenqing:
    shenqing:
    Khó có được đi ra một lần, không biết lần sau còn có thể đi ra là lúc nào, liền mua nhiều một chút.
  • Nhưng kỳ thật thời gian bảo hành bánh ngọt này cũng không có bao lâu, Thẩm Khanh sở dĩ lấy nhiều như vậy, là bởi vì nàng muốn ăn nhiều như vậy.
  • Chu Chính Đình hiển nhiên không nghĩ tới tiểu cô nương yếu ớt gầy gò này lại có thể ăn như vậy, tin lời ma quỷ của nàng.
  • zhuzhengting:
    zhuzhengting:
    Thân thể còn chưa hoàn toàn khỏe sao?
  • Thẩm Khanh nghe vậy, con ngươi trong suốt thoáng cái liền tối xuống, cả người đều ỉu xìu.
  • shenqing:
    shenqing:
    Tôi không biết, tôi cảm thấy không có vấn đề gì, nhưng bác sĩ vẫn cho ở lại bệnh viện.
  • Trong ấn tượng của Chu Chính Đình, thân thể Thẩm Khanh cũng không suy yếu, tuy rằng vóc dáng không cao, tiểu cô nương lại rất gầy, nhưng hắn vẫn nhớ rất rõ ràng, phong thái leo cây của tiểu cô nương ngày đó.
  • Nhưng sao cô gái này lại thích bị bệnh như vậy?
  • nvpei:
    nvpei:
    Chính Đình, hay là chúng ta trở về đi, ta không muốn ăn gì nữa, hơi mệt một chút.
  • Nàng nếu không nói lời nào thật làm cho người ta xem nhẹ sự tồn tại của nàng, Chu Chính Đình cau mày, hắn làm sao lại thành chính đình, đó cũng là tùy tiện liền có thể gọi ra khỏi miệng sao?
  • shenqing:
    shenqing:
    Đình Đình, cái này ngon lắm!
  • Thẩm Khanh đem bánh Lưu Tâm Chi vừa rồi thuận tay lấy mở ra, cắn một miếng, trong nháy mắt được đồ ngọt chữa khỏi.
  • zhuzhengting:
    zhuzhengting:
    Phải không?
  • shenqing:
    shenqing:
    Nếm thử đi!
  • Thẩm Khanh đem một cái bánh chi Lưu Tâm khác đưa qua, Chu Chính Đình liền cắn tay Thẩm Khanh một miếng, phía dưới da giòn là pho mát mặn thơm, quả thật ăn rất ngon.
14
Lời bài hát: Love And Peace 27