- Sáng sớm hôm sau, Tần Nhã Dương đứng dậy múa kiếm, Tất Văn Cẩn bị động tĩnh này đánh thức.
- wanglingya(junzhu)Sao lại dậy sớm như vậy? Là bị Nhã Dương đánh thức sao?
- biwenjinCó và không
- biwenjinDù sao cũng không ngủ được, không bằng rời giường đi.
- wanglingya(junzhu)Cũng được.
- biwenjinChị họ, muốn ôm
- wanglingya(junzhu)Được rồi, ôm em một cái.
- Vương Linh Nhã vươn hai tay ôm lấy Tất Văn Cẩn.
- wanglingya(junzhu)Em mặc đồ cho anh được không?
- biwenjinKhông cần đâu, cứ để mấy người Ca Ảnh tới đi.
- wanglingya(junzhu)Ngươi không thể thành toàn cho ta một lần sao?
- biwenjinĐược rồi, được rồi.
- Vương Linh Nhã vừa mặc xong quần áo cho Tất Văn Cẩn, Tần Nhã Dương liền đi vào.
- biwenjinChị họ, chị dậy sớm quá.
- qinyayangNày, được chứ?
- wanglingya(junzhu)Được rồi, hai người mau đi rửa mặt đi, rửa mặt xong là có thể dùng bữa sáng rồi.
- biwenjinĐược rồi
- qinyayangĐi nào, rửa mặt đi.
- biwenjinMặt của ta mới không bẩn, rõ ràng là mặt của biểu tỷ ngươi mới bẩn đi, tập thể dục buổi sáng nửa ngày chẳng lẽ ngươi không đổ mồ hôi sao?
- qinyayangMặt tôi bẩn hơn, được rồi.
- qinyayangĐồ con gái thối tha, biết tôi
- biwenjinChị họ, chị giận à?
- qinyayangKhông
- biwenjinThật sao?
- qinyayangTất nhiên là thật rồi.
- Hai người nói chuyện ầm ĩ rửa mặt xong vừa lúc bữa sáng cũng dọn xong.
- qinyayangAi nha, tới sớm không bằng tới trùng hợp a!
- wanglingya(junzhu)Được rồi, hai người ngồi xuống dùng bữa đi.
- qinyayangMẫn Mẫn, chúng ta vừa mới trở về đã muốn xuất cung, vậy cô cô có thể đáp ứng sao?
- biwenjinTa cũng không biết, nếu không lát nữa chúng ta đi hỏi mẫu hậu của ta đi.
- wanglingya(junzhu)Nên
- Ba người dùng bữa xong liền đi Vị Ương cung.
- biwenjinNữ hoàng
- biwenjinNhi thần thỉnh an mẫu hậu.
- wanglingya(junzhu)Linh Nhã thỉnh an Hoàng bá nương.
- qinyayangNhã Dương thỉnh an dì
- qinyiruBa người các ngươi mau dậy đi, sao dậy sớm như vậy? Dùng bữa sáng chưa?
- biwenjinĐã dùng
- biwenjinMẫu hậu, người dậy sớm quá.
- qinyiruPhụ hoàng ngươi vừa đi ta liền tỉnh, nằm cũng không có hứng, dứt khoát đứng lên.
- biwenjinPhụ hoàng đi sớm như vậy sao?
- qinyiruĐúng vậy, ở bên ngoài trì hoãn mấy ngày rồi, chính vụ không ai xử lý cũng sắp chồng chất như núi rồi.
- biwenjinMẫu hậu~
- qinyiruCó chuyện gì vậy? Có chuyện gì cứ nói đi? Có phải muốn ra cung hay không?
- biwenjinOa, mẫu hậu, người thật đúng là thần, làm sao người biết?
- qinyiruTôi vẫn chưa biết về anh.
- qinyiruNhưng không phải hôm nay.
- biwenjinTại sao?
- qinyiruNgươi cũng không ngẫm lại, ngươi ngày hôm qua mới hồi cung, như thế nào hôm nay còn muốn đi ra ngoài?
- biwenjinChúng tôi muốn ra ngoài đạp thanh.
- qinyiruỞ trong cung không thể đạp sao? Trong cung lớn như vậy không chứa nổi ba người các ngươi sao?
- biwenjinMẫu hậu~
- qinyiruChuyện này không cần thương lượng, nói không được chính là không được.
- biwenjinNữ hoàng
- qinyiruTôi sẽ không bao giờ thay đổi suy nghĩ của mình dù anh có mài giũa tôi thế nào.
- wanglingya(junzhu)Được rồi, Mẫn Mẫn, nếu hoàng bá nương để cho chúng ta ở trong cung vẽ, vậy cũng đừng xuất cung, ta tin tưởng trong cung cũng khẳng định có cảnh sắc ưu mỹ địa phương
- biwenjinĐược rồi.
- qinyayangVậy đừng quên bức tranh đã hứa với tôi.
- biwenjinChị họ, chị yên tâm đi, dù ở đâu, cũng sẽ không thiếu tranh của chị đâu.
- qinyayangVậy thì tốt, vậy tôi yên tâm rồi.
- wanglingya(junzhu)Vậy, Hoàng bá nương, chúng ta đi trước.
- qinyiruĐi thôi, lát nữa ta sẽ bảo Vân Trúc đưa tâm cho các ngươi.
- biwenjinCám ơn mẫu hậu.
- Ba người đi tới hòn đảo nhỏ giữa hồ, trên đảo nhỏ có một cái đình bên cạnh còn có một cây đào thật lớn.
- biwenjinChỉ tiếc là năm nay tôi không thấy cây đào nở hoa nữa.
- wanglingya(junzhu)Không sao đâu. Anh vẽ nó ngay bây giờ đi.
- Vương Linh Nhã trấn an Tất Văn Cẩn