- wangziyiCậu thích ăn đồ ăn, đó là cậu muốn ăn hay là Ngạn Tuấn muốn ăn?
- biwenjinHắc hắc, anh Ngạn Tuấn cũng nói đồ ăn em gọi rất ngon.
- wangziyiNgạn Tuấn đó là dỗ dành cậu sao?
- biwenjinKhông phải đâu, anh trai, em mời anh Ngạn Tuấn ngày mai đi du lịch sông
- wangziyiBơi sông?
- biwenjinĐúng vậy, chính là ngày mai dẫn hắn đi xem phong cảnh ven đường sông Vĩnh Gia.
- wangziyiTối mai chúng ta sẽ qua đêm ở thị trấn bên cạnh.
- biwenjinPhải.
- wangziyiTôi không cho phép!
- biwenjinĐại ca
- wangziyiVậy ngày mai tôi cũng đi với các anh.
- biwenjinHả?
- wangziyiNếu đã như vậy, vậy để Linh Nhã, Nhã Dương và biểu ca cùng đi đi.
- biwenjinNhiều người như vậy sao?
- wangziyiChẳng lẽ ngươi không nhớ Linh Nhã các nàng sao?
- biwenjinLàm sao có thể!
- wangziyiCho nên a, hơn nữa, nhiều người mới náo nhiệt a, ngươi ngẫm lại có phải hay không cái này lý?
- Tất Văn Cẩn cúi đầu suy tư một hồi, mới phát hiện hình như thật sự là như vậy.
- biwenjinVậy được rồi, chỉ là tôi không nói với anh Ngạn Tuấn, vạn nhất ngày mai anh ấy mất hứng thì làm sao bây giờ?
- wangziyiKhông sao, Ngạn Tuấn không phải người keo kiệt như vậy.
- Dĩ Chi ở bên cạnh dường như nghe được chuyện gì không thể tưởng tượng nổi, Lâm Ngạn Tuấn không keo kiệt? Có thể sao?
- wangziyiĐược rồi, buổi tối nhớ nghỉ ngơi sớm một chút, nếu không ngày mai sẽ không có tinh thần, biết không?
- biwenjinỪ.
- wangziyiĐi thôi, đến chỗ mẫu hậu dùng bữa cùng mẫu hậu và phụ hoàng.
- biwenjinĐược rồi.
- Hai người cùng đi Vị Ương cung.
- biwenjinMẫu hậu~
- qinyiruXú nha đầu, còn biết trở về sao?
- biwenjinMẫu hậu~
- qinyiruĐược rồi, hôm nay vui chứ?
- biwenjinỪ, anh Ngạn Tuấn kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện thú vị.
- qinyiruVậy là tốt rồi, người ta không chê anh phiền chứ?
- biwenjinKhông đâu, anh Ngạn Tuấn thích em mà.
- biwenjinNgày mai tôi còn phải đưa nó đi du lịch sông Vĩnh Gia nữa.
- qinyiruChỉ mình anh thôi sao?
- biwenjinKhông
- wangziyiNgay từ đầu là chỉ có chính nàng, nhưng là nhi thần cảm thấy không ổn, cho nên đã cho người đi thông tri Hộ Quốc Công phủ cùng Thương Vương phủ, ngày mai chúng ta cùng đi
- qinyiruÂn, Tử Dị làm không sai, tuy rằng Mẫn Mẫn còn nhỏ, nhưng là nếu như bị người có tâm nhìn thấy, sợ là sẽ có rất nhiều bịa đặt lời đồn đãi nhảm nhí
- wangziyiNhi thần cũng nghĩ như vậy.
- qinyiruNhiều người sẽ không sao, chỉ là cô phải giải thích rõ ràng với Ngạn Tuấn, đừng để anh ta hiểu lầm.
- wangziyiVâng, tôi hiểu.
- wanghanqingNói cái gì mà náo nhiệt như vậy?
- biwenjinPhụ hoàng ôm
- Tất Văn Cẩn nhìn thấy Vương Hàn Thanh trực tiếp nhào vào trong ngực hắn.
- Vương Hàn Thanh trực tiếp đỡ lấy cánh tay Tất Văn Cẩn bế cô lên.
- wanghanqingHôm nay chơi có vui không?
- biwenjinỪ.
- wangziyiPhụ hoàng
- wanghanqingỪ.
- Vương Tử Dị đem sự tình nói một lần, Vương Hàn kiểm kê gật đầu.
- wanghanqingAnh đã làm đúng.
- wanghanqingMẫn Mẫn chúng ta lớn rồi, cũng phải bắt đầu chú ý thanh danh rồi.
- Vương Hàn Thanh dịu dàng xoa xoa đầu Tất Văn Cẩn
- biwenjinPhụ hoàng, con đói rồi.
- wanghanqingĐói không? Vậy thì ăn chút gì đi.
- wanghanqingTử Dị à, ngày mai tôi cho cậu nghỉ một ngày, nhớ chăm sóc Mẫn Mẫn cho tốt nhé.
- wangziyiVâng, phụ hoàng, nhi thần biết, vừa rồi mẫu hậu cũng dặn dò qua.
- wanghanqingĐược rồi, tôi rất yên tâm về công việc của anh.
- wanghanqingBọn Tần Phấn đã thông báo chưa?
- wangziyiNhi thần đã phái người qua.
- wanghanqingVậy là tốt rồi, nếu không thím Vương của con sẽ không thả Linh Nhã ra đâu.
- Rất nhanh, điểm tâm đã được bưng lên, Tất Văn Cẩn vừa thấy điểm tâm ánh mắt lập tức liền dời không ra
- wanghanqingNgày mai nhớ mang cho Mẫn Mẫn nhiều đồ ăn nhẹ nhé.
- wangziyiVâng, thưa phụ hoàng.
- qinyiruĐúng rồi, nếu như tối mai hai người không trở về, nhớ để Mẫn Mẫn ở cùng một chỗ với hai người, nếu không tôi không yên tâm.
- wangziyiCon biết rồi, mẫu hậu.
- Ba người cứ như vậy nhìn chằm chằm Tất Văn Cẩn ăn điểm tâm