- wanghanqingTử Dị, lát nữa cậu dẫn Mẫn Mẫn về đi.
- wangziyiVâng, thưa phụ hoàng.
- biwenjinNhưng người ta không muốn đi.
- wangziyiCậu xem cậu đã chống đỡ thành cái dạng này rồi, vẫn là đi một chút tiêu thực đi, vạn nhất sau này thành mập mạp thì phải làm sao bây giờ?
- biwenjinHả? Tôi không muốn. Tôi không phải người béo.
- biwenjinMẫu hậu~
- qinyiruĐừng sợ, ca ca ngươi nói ngươi nếu là không nhúc nhích mới có thể thành mập mạp đâu, chỉ cần ngươi trở về Mãn Tuyết cung, sẽ không thành mập mạp đâu.
- biwenjinThật sao?
- Tất Văn Cẩn thấy ba người gật đầu mới xoay người trở về Mãn Tuyết cung.
- biwenjinPhụ hoàng, mẫu hậu, nhi thần cáo lui!
- Tất Văn Cẩn vừa nói vừa đi ra ngoài, ngay cả Vương Tử Dị cũng không đợi đã đi rồi.
- wangziyiNha đầu này, thật sự là nói gió chính là mưa a, phụ hoàng, mẫu hậu, nhi thần cũng cáo lui.
- Vương Tử Dị nói xong không đợi hai người trả lời đã đuổi theo Tất Văn Cẩn.
- wanghanqingHai đứa trẻ này.
- qinyiruƯớc gì có thể nhìn thấy ngày cả hai cùng trở về
- wanghanqingChắc chắn rồi.
- Vương Hàn Thanh ôm vai Tần Diệc Như kiên định nói.
- qinyiruỪ, ngươi cũng nghỉ ngơi một chút đi, buổi trưa không phải còn muốn cùng các đại thần thảo luận quốc sự sao?
- wanghanqingVậy thì ngủ với tôi đi.
- qinyiruTốt
- wanghanqingMấy ngày nay anh cũng vất vả rồi.
- qinyiruKhông phải như vậy sao?
- wanghanqingNếu như thân thể của ngươi không để ý nhiều như vậy thì để cho vương phi tiến cung giúp ngươi đi, để Mẫn Mẫn cùng Linh Nhã ở bên cạnh cũng học một chút
- qinyiruĐược rồi, tôi biết rồi, nếu tôi không quan tâm, tôi sẽ nhờ Tĩnh Trữ giúp.
- Vương Linh Nhã trở lại vương phủ cũng vừa dùng bữa trưa với phụ vương mẫu phi.
- zhaojingshu(wangfei)Rất hiếm khi hai người về sớm như vậy.
- wanglingya(junzhu)Chuyện trong cung nhiều như vậy, đường huynh cũng không thể chậm trễ quá nhiều thời gian.
- cangwangLinh Nhã nói rất đúng, hoàng tẩu thân thể không tốt, năm nay quan ải cùng đại triều hội đều chạy cùng một chỗ, sợ là sẽ không để ý tới, đến lúc đó ngươi cần phải tiến cung hỗ trợ một hai a!
- zhaojingshu(wangfei)Yên tâm đi, tôi biết mà.
- zhaojingshu(wangfei)Ngươi không nói ta cũng định vài ngày nữa tiến cung.
- cangwangĐược rồi, con đi xe về cũng mệt rồi, để con nghỉ một lát đi.
- zhaojingshu(wangfei)Ừ, Linh Nhã, em cũng đi nghỉ đi.
- wanglingya(junzhu)Vâng, phụ vương, mẫu phi, nữ nhi cáo lui.
- zhaojingshu(wangfei)Đi đi.
- caipingCông chúa, người làm sao vậy?
- wanglingya(junzhu)Hả? Không có gì.
- caipingSao trông ông mất hồn mất vía vậy?
- wanglingya(junzhu)Vậy sao?
- caipingCông chúa có người thích sao?
- wanglingya(junzhu)Anh lại biết nữa à?
- caipingĐương nhiên, ánh mắt của Hộ Quốc công thế tử cũng không thích hợp.
- wanglingya(junzhu)Nhưng ta sợ......
- caipingNgài sợ cái gì?
- wanglingya(junzhu)Ta sợ hoàng bá phụ sẽ hoài nghi vương phủ, cũng sợ phụ vương muốn bắt ta đi thông gia, từ xưa tới nay hôn sự của nữ tử cao môn sao có thể tự mình làm chủ được.
- caipingSẽ không, hiện tại thái bình như vậy, Vương gia lại an phận thủ thường như vậy, hơn nữa, chúng ta đã được cho là cao cấp huân quý nhân gia, nào còn cần ngài đi liên hôn a, hơn nữa, bệ hạ chúng ta cũng không phải loại người như vậy a
- wanglingya(junzhu)Nếu thế tử không thích ta thì sao?
- caipingVậy ngài để cho hắn thích a, Thiên Sở ngoại trừ ngài nơi nào còn có người xứng đôi với thế tử a.
- wanglingya(junzhu)Được rồi, đừng nói chuyện vô nghĩa nữa. Tôi còn nhỏ mà.
- caipingQuận chúa ngài cũng nên để ở trong lòng, tuy nói ngài còn có ba năm mới cập kê, nhưng vị hôn phu này nên sớm định ra a.
- wanglingya(junzhu)Ai nha, ta biết rồi, tiểu nha đầu ngươi a, sao lại nhiều lời như vậy?
- Vương Linh Nhã mắng Thái Bình một câu, Thái Bình mới liên tục cầu xin tha thứ, chủ tớ hai người vui đùa trở về viện của Vương Linh Nhã