- biwenjinPhụ hoàng
- Vương Hàn Thanh thấy ánh mắt kinh ngạc của Vương Tử Khâm thân mật vuốt cái mũi nhỏ của nàng.
- wanghanqingCó chuyện gì vậy? Hôm nay phụ hoàng tự mình cho ngươi ăn không tốt sao?
- biwenjinĐược, nhưng có làm chậm trễ bữa ăn của phụ hoàng không?
- wanghanqingKhông, tôi sẽ ăn khi anh ăn no.
- biwenjinĐược rồi.
- Bên cạnh hầu hạ hạ nhân đều kinh ngạc cúi đầu, xem ra về sau hầu hạ công chúa muốn càng thêm để ý, dù sao công chúa tại bệ hạ này phân lượng nặng như vậy
- biwenjinPhụ hoàng, con muốn ăn cái đó.
- wanghanqingĐược, phụ hoàng gắp cho con.
- qinyiruHàn Thanh, hay là để tôi đi.
- wanghanqingĐể tôi đi, dù sao tôi cũng không thể ôm cô ấy khi Min Min lớn hơn
- biwenjinPhụ hoàng~
- wanghanqingPhụ hoàng không phải không thích ngươi, chỉ là ngươi nếu là trưởng thành liền phải biết nam nữ khác biệt, cho dù chúng ta là phụ nữ cũng không thể thân cận như vậy.
- biwenjinTôi không muốn.
- wanghanqingĐược được được, không cần thì không cần, Mẫn Mẫn cao hứng thế nào thì tới thế ấy, được không?
- Vương Hàn Thanh vừa thấy Vương Tử Khâm bĩu môi muốn khóc, vội vàng dỗ nàng.
- biwenjinPhụ hoàng không được nói vậy.
- wanghanqingĐược được được, phụ hoàng không nói, là phụ hoàng không tốt, đều chọc giận tiểu công chúa của chúng ta.
- wanghanqingNhư vậy đi, phụ hoàng vì đền bù cho ngươi, đem dạ minh châu tiến cống thời gian trước thưởng cho ngươi có được hay không?
- biwenjinThật sao?
- wanghanqingĐúng vậy, ngay cả mẫu hậu ngươi cũng không có.
- biwenjinThật tốt quá, cám ơn phụ hoàng.
- wanghanqingTriệu Nhượng.
- zhaoheNô lệ ở
- wanghanqingĐi đem mấy viên dạ minh châu đã cống nạp mấy ngày trước đưa đến Mãn Tuyết cung, về sau tẩm điện của công chúa dùng dạ minh châu chiếu sáng đi, tiết kiệm nến không an toàn.
- zhaoheVâng, tôi sẽ đi ngay.
- biwenjinPhụ hoàng, người thật tốt.
- qinyiruKhông, ngay cả tôi cũng không có.
- wanghanqingNgươi nhìn xem, mẫu hậu ngươi ghen rồi.
- biwenjinMẫu hậu đừng giận, hay là đưa dạ minh châu cho người đi.
- qinyiruKhông có việc gì, mẫu hậu tức giận cũng là giận phụ hoàng ngươi, muốn dỗ cũng là hắn tới dỗ, không cần ngươi, phụ hoàng ngươi cho ngươi, ngươi cứ an tâm nhận lấy là được rồi.
- biwenjinĐược rồi, phụ hoàng, con không giúp được người.
- wanghanqingTiểu nha đầu này!
- wanghanqingNào, nếm thử món này đi, cố ý bảo Tư Thiện Ti làm cho cậu, nghe nói là sản phẩm mới, ngọt ngào, trẻ con rất thích.
- Vương Tử Khâm há miệng tiếp nhận đồ ăn Vương Hàn Thanh đút, nếm thử
- biwenjinWow, ngon thật đấy.
- wanghanqingMẫn Mẫn thích là được rồi.
- biwenjinPhụ hoàng, mẫu hậu, con muốn hai ngày nữa mời biểu tỷ và đường tỷ đến cung chơi, có thể không?
- wanghanqingĐương nhiên có thể rồi, ngươi là chủ nhân Mãn Tuyết cung, muốn mời ai thì mời.
- biwenjinCám ơn phụ hoàng.
- qinyiruThật tốt khi có thêm bạn bè.
- biwenjinĐúng rồi, mẫu hậu, con còn có lễ vật muốn tặng cho người.
- qinyiruVậy sao? Là thứ tốt gì vậy?
- biwenjinDì Xảo
- yunqiaoLão nô biết rồi, nô tỳ sẽ về lấy cho ngài.
- biwenjinCám ơn dì Xảo.
- Vân Xảo hành lễ xong liền trở về Mãn Tuyết cung lấy đồ.
- wanghanqingAi, ta đối với Mẫn Mẫn tốt như vậy, Mẫn Mẫn cũng không có quà tặng cho ta sao? Thật buồn.
- biwenjinKhông, phụ hoàng cũng có, lát nữa Xảo cô cô sẽ mang tới.
- wanghanqingMẫn Mẫn không gạt tôi sao? Thật sự cũng có của ta sao?
- biwenjinTất nhiên rồi.
- Vương Tử Dị bên cạnh khẽ ho một tiếng:
- biwenjinAnh trai, anh yên tâm, cũng có của anh mà.
- wangziyiThật sao? Nhưng hôm đó ra ngoài không thấy anh mua cho em.
- biwenjinCa ca ngươi cũng quá ngốc rồi, lễ vật làm sao có thể cho ngươi nhìn thấy, như vậy sẽ không có kinh hỉ.
- wangziyiCho dù Mẫn Mẫn nói như vậy, tôi cũng rất mong chờ.
- Bốn người một bên ăn cơm một bên chờ Vân Xảo, chờ Vân Xảo trở về bọn họ cũng vừa vặn ăn cơm xong