- wanghanqingThan thở......
- wanghanqingThế nào rồi? Mệt không?
- biwenjinKhông mệt, vui lắm.
- wanghanqingMẫn Mẫn thật tuyệt vời, không sợ chút nào.
- wanghanqingĐến đây, phụ hoàng ôm ngươi xuống.
- biwenjinPhụ hoàng, con còn muốn chơi thêm một lát nữa, chỉ một lát thôi được không?
- wanghanqingKhông tốt
- biwenjinPhụ hoàng~
- wanghanqingNgoan, ngươi muốn chơi chúng ta lần sau lại đến được không? Bây giờ trời sắp tối rồi, anh lại đổ mồ hôi, lát nữa bị cảm lạnh thì làm sao bây giờ? Mẫu hậu ngươi sẽ sốt ruột đau lòng, chính ngươi cũng sẽ khó chịu a!
- biwenjinCái đó...... Được rồi.
- Vương Hàn Thanh đem Vương Tử Khâm từ trên ngựa ôm xuống một mực ôm vào trong nhà
- biwenjinNữ hoàng
- qinyiruMọi người về rồi, sao rồi? Rất vui.
- biwenjinVui quá, lần sau có thể quay lại được không?
- qinyiruCó thể a, bất quá phải chờ phụ hoàng ngươi chính vụ không bận rộn thời điểm lại đến
- biwenjinPhụ hoàng, được không?
- wanghanqingCó thể, phụ hoàng đáp ứng ngươi, về sau mỗi mười ngày liền mang ngươi tới một lần được không?
- biwenjinThật sao? Phụ hoàng thật tốt quá, Mẫn Mẫn yêu phụ hoàng nhất.
- Vương Tử Khâm cao hứng nghiêng đầu hôn lên mặt Vương Hàn Thanh một cái, Vương Hàn Thanh càng cười không nhìn thấy ánh mắt.
- qinyiruNgươi à, nếu các đại thần thấy ngươi như vậy, sợ là sẽ sợ chết khiếp.
- wanghanqingLàm sao bọn họ có thể thấy được, một đám lão nhân, ta thấy bọn họ không tức giận đã là rất tốt rồi."
- Bộ trưởng: Chúng ta đã làm gì sai?
- wanghanqingVân Xảo, lấy khăn lau mồ hôi cho công chúa, chờ Mẫn Mẫn tiêu mồ hôi chúng ta lại trở về, đỡ cho trên đường bị cảm lạnh lại bị phong hàn
- yunqiaoVâng, thưa bệ hạ.
- wanghanqingCác ngươi sau khi trở về nhớ đem công chúa đồ đạc thu thập xong, ngày mai thái tử sẽ đi đón công chúa hồi cung
- yunqiaoVâng, thưa bệ hạ, nô tỳ đã biết.
- wangziyiMẫn Mẫn
- biwenjinHừ, ngươi đừng nói chuyện với ta, ta còn chưa tha thứ cho ngươi đâu.
- wangziyiLà anh trai không tốt, anh trai sai rồi, Mẫn Mẫn của chúng ta xinh đẹp như vậy, sao em có thể không nhìn thấy chứ, phải không, nhất định là ánh mắt anh trai không tốt
- biwenjinCa ca, ngươi nói cái gì cũng vô dụng, dù sao ta phải đợi ngày mai mới có thể quyết định có hay không tha thứ cho ngươi
- wangziyiĐược, ca ca bảo đảm ngươi nhất định sẽ thích Mãn Tuyết Cung.
- wangziyiSáng mai ca ca đi đón đệ hồi cung được không?
- biwenjinĐược rồi.
- wangziyiMin Min ngoan lắm.
- Vương Tử Dị xoa xoa đầu Vương Tử Khâm, lại bị nàng vỗ một cái
- biwenjinĐừng chạm vào tôi. Tôi vẫn chưa tha thứ cho anh.
- wangziyiĐược rồi được rồi, anh không sờ nữa, anh sai rồi.
- biwenjinTôi đi tìm chị họ và chị họ đây.
- Tần Phấn vừa thấy Vương Tử Khâm đi rồi lập tức liền chuyển tới.
- qinfen(wangziyihaoyou)Ta nói, ngươi dù sao cũng là Thái tử, có thể có chút chí khí, cứ như vậy bị tiểu nha đầu "Khi dễ" a?
- wangziyiTa cam tâm tình nguyện, ngươi không hiểu đâu.
- qinfen(wangziyihaoyou)Không, không, anh phải có chút chí khí, có chút tôn nghiêm chứ.
- wangziyiTa đã nói ngươi không hiểu đi, dỗ muội muội muốn cái gì chí khí, muốn cái gì tôn nghiêm, có thể dỗ muội muội vui vẻ mới là quan trọng nhất.
- wangziyiÔi, Nhã Dương thật đáng thương, có một người anh trai như anh.
- wangziyiCòn không bằng để Linh Nhã làm tỷ tỷ của Nhã Dương, hay là đem Nhã Dương làm con thừa tự cho Vương thúc ta đi.
- qinfen(wangziyihaoyou)Anh tránh ra cho tôi. Đó là em gái tôi.
- wangziyiAi nói không phải?
- qinfen(wangziyihaoyou)Đừng đánh em gái tôi.
- wangziyiAnh biết mà.
- Vương Tử Dị hừ nhẹ một tiếng rồi rời đi, để lại Tần Phấn vẻ mặt mờ mịt.
- qinfen(wangziyihaoyou)Tôi có thật sự nên đối xử tốt với Nhã Dương một chút hay không?
- wangziyiĐi thôi
- qinfen(wangziyihaoyou)Oh, đây rồi.
- Đoàn người thu dọn xong xuôi liền trở về thành.
- Ba người Vương Hàn Thanh đưa Vương Tử Khâm đến cửa phủ Hộ Quốc công mới hồi cung.