- Ba người nói chuyện trong đình, sau đó cả đình tràn ngập tiếng thở dài của Tần Nhã Dương.
- biwenjinChị họ, chị làm sao vậy?
- qinyayangChán quá, tôi muốn đi chơi.
- wanglingya(junzhu)Không được, nếu là chính ngươi cũng thì thôi đi, hiện tại Mẫn Mẫn còn ở đây đâu rồi, ngươi đừng đem nàng cho dạy hư rồi
- qinyayangAi, đúng rồi, Linh Nhã tỷ tỷ, Mẫn Mẫn cung điện đã tu sửa xong, nếu không chúng ta đi trên đường mua chút đồ đưa cho Mẫn Mẫn làm lễ vật đi, coi như là Hạ Mẫn Mẫn tân gia chi hỉ
- wanglingya(junzhu)Cô nghĩ hay lắm, tôi sẽ không để cô đưa Mẫn Mẫn ra ngoài đâu.
- qinyayangLinh Nhã tỷ tỷ.
- wanglingya(junzhu)Không được, hôm nay cho dù anh có nói gì đi nữa thì cũng không được.
- qinyayangLinh Nhã tỷ tỷ, Mẫn Mẫn còn chưa thấy qua bộ dáng bên ngoài như thế nào, chúng ta dẫn nàng ra ngoài mở mang kiến thức có được hay không?
- wanglingya(junzhu)Không tốt, anh bỏ cuộc đi. Dù anh có nói gì em cũng không đồng ý.
- qinyayangLinh Nhã tỷ tỷ!
- qinfen(wangziyihaoyou)Có chuyện gì vậy?
- Đúng lúc này, Vương Tử Khâm đột nhiên nhảy ra ngoài, bởi vì nàng thấy được Tần Phấn phía sau người nào đó
- biwenjinĐại ca
- wangziyiNày, Mẫn Mẫn có ngoan không? Có nghe lời chú không?
- biwenjinCó, Mẫn Mẫn rất ngoan, không bướng bỉnh, cũng không chọc cậu tức giận.
- wangziyiVậy có......
- biwenjinCó, nhớ anh trai, hơn nữa rất muốn rất muốn.
- wangziyiNgoan lắm.
- qinfen(wangziyihaoyou)Có chuyện gì với anh vậy? Có ai bắt nạt cô không?
- qinyayangCa, huynh đến là tốt rồi, huynh cùng biểu ca dẫn chúng ta ra ngoài dạo chơi được không?
- qinfen(wangziyihaoyou)Muốn đi đâu?
- qinyayangĐi đến phố đồ cổ kia được không?
- qinfen(wangziyihaoyou)Đi đâu?
- wangziyiĐi dạo một vòng cũng được, vừa vặn xem có thứ gì tốt cho Mẫn Mẫn thêm chút trang trí hay không.
- qinfen(wangziyihaoyou)Được, vậy tôi sẽ sắp xếp.
- qinyayangTuyệt vời, anh trai. Em yêu anh nhiều lắm.
- qinfen(wangziyihaoyou)Ngươi ít đến, đã nói rồi, đi ra ngoài cũng không được gây họa cho ta, nếu không ta liền cấm chân của ngươi.
- qinyayangBiết rồi, biết rồi, tôi sẽ không gây rắc rối đâu.
- Tần Nhã Dương đồng ý một cách sảng khoái, Tần Phấn vừa nhìn đã biết hắn nói gì, người nào đó cũng không nhớ trong đầu.
- Đoàn người chuẩn bị xong liền rời phủ.
- biwenjinWow, anh trai, ở đây náo nhiệt quá.
- qinyayangNày có cái gì, Mẫn Mẫn ngươi không biết, chờ nguyên tiêu hội đèn lồng thời điểm trên đường càng náo nhiệt đây
- biwenjinThật sao? Ca ca, chờ tết nguyên tiêu chúng ta cũng ra ngoài được không?
- wangziyiĐược~nhưng phải về trước thương lượng với phụ hoàng và mẫu hậu một chút, biết không?
- biwenjinĐược, chờ ta trở về sẽ bàn bạc với phụ hoàng và mẫu hậu.
- wangziyiỪ, ngoan lắm.
- Rất nhanh, đoàn người đã tới phố đồ cổ.
- Phố đồ cổ một con phố đều là bán kỳ trân dị bảo, cũng là nơi dân chúng nghèo khổ nhìn theo bóng lưng cũng mua không nổi, đồ vật bên trong không giàu thì quý, có cửa hàng càng là tồn tại mặc cho ngươi có tiền cũng đều không thể trêu vào.
- wangziyiỞ đây có cửa hàng của anh.
- qinfen(wangziyihaoyou)Không sai, đợi lát nữa mặc kệ các ngươi coi trọng cái gì, bổn thế tử đều tặng các ngươi.
- wanglingya(junzhu)Vậy Linh Nhã cảm ơn thế tử gia trước.
- qinfen(wangziyihaoyou)Được rồi, được rồi.
- qinyayangAnh trai, anh thật đáng ghét.
- qinfen(wangziyihaoyou)Anh có thể nói điều gì đó tử tế không? Con chó không thể phun ngà ra khỏi miệng nó.
- qinyayangMày mới là chó hả?
- qinyayangLinh Nhã tỷ tỷ, Mẫn Mẫn, chúng ta đi, không để ý tới ca ca của ta, hừ, đại bại hoại
- biwenjinĐược rồi
- wanglingya(junzhu)Nhã Dương
- wangziyiNgươi a, không có việc gì luôn chọc giận nàng làm gì?
- qinfen(wangziyihaoyou)Nhìn cô ấy kìa, vừa ra ngoài đã vứt hết những lời tôi dặn rồi.
- wangziyiNó còn nhỏ mà.
- qinfen(wangziyihaoyou)Nhưng tôi nghĩ Mẫn Mẫn hiểu chuyện hơn cô ấy nhiều.
- wangziyiĐó là, anh cũng không nhìn xem Mẫn Mẫn là em gái của ai.
- qinfen(wangziyihaoyou)Đúng là tự kỷ.
- Hai người đi theo sau ba tiểu nha đầu trò chuyện, đi theo sau là một đám nô bộc.