Hai ngày sau
Tất Văn Cẩn nhìn thấy nữ nhân trước mắt liền hô một tiếng "Mẫu thân".
qinyiruHàn Thanh, ngươi mau tới đây.
wanghanqingCó chuyện gì vậy?
qinyiruĐứa nhỏ này tỉnh rồi, nhưng nàng vừa tỉnh liền gọi ta là mẫu thân.
Vương Hàn Thanh sờ sờ trán Tất Văn Cẩn, phát hiện cơn sốt của cô đã hạ.
wanghanqingTên anh là gì?
Tất Văn Cẩn lắc đầu
wanghanqingVậy mẹ ngươi tên là gì?
biwenjinBà ấy chính là mẫu thân của ta.
Tất Văn Cẩn chỉ chỉ Tần Diệc Như
wanghanqingVậy cha ngươi thì sao?
qinyiruĐứa nhỏ này có phải bị bỏng mất trí nhớ hay không?
wanghanqingCũng có thể là đứa nhỏ quá nhỏ không nhớ được cha mẹ của mình, dù sao mới lớn như vậy.
wanghanqingTrước hết làm nữ nhi của chúng ta nuôi đi, nếu như một tháng sau không có người tìm đến, vậy chúng ta liền mang theo nàng hồi cung.
Tần Diệc Như bởi vì thân thể vẫn không tốt cho nên một mực ở biệt cung dưỡng thân thể, ngay cả nữ nhi cũng là sinh ở biệt cung, bởi vì thân thể mẹ con cũng không tốt, cho nên vẫn ở lại biệt cung dưỡng thân thể, đến nay ngoại trừ người hầu hạ biệt cung còn chưa có ai gặp qua vị tiểu công chúa này, cho dù là thân ca ca Vương Tử Dị này.
biwenjinMẫu thân, con muốn gặp ca ca.
biwenjinCòn anh trai thì sao? Sao anh ấy không gặp tôi? Có phải không thích tôi nữa hay không, không cần tôi nữa?
wanghanqingCho cô ấy xem đi.
Vân Xảo tiến lên bắt mạch cho Tất Văn Cẩn.
yunqiaoBệ hạ, đứa nhỏ này thân thể đã không có vấn đề, về phần ca ca chuyện này, có thể là nàng trước kia đã có một ca ca đi, xem ra hẳn là huynh muội quan hệ rất tốt, nếu không cũng sẽ không mất trí nhớ còn nhớ rõ có ca ca chuyện này
qinyiruVừa vặn, Tử Dị không phải vẫn luôn ầm ĩ muốn gặp muội muội sao?
wanghanqingĐúng vậy, mỗi lần tôi đến anh ta đều ầm ĩ một trận, nhất định phải đến thăm em gái.
wanghanqingĐược rồi, trước hết để cho tiểu nha đầu nghỉ ngơi đi, vừa mới khỏi bệnh nặng, ngươi cũng vậy, có phải đã quên thân thể mình không tốt hay không?
qinyiruĐược rồi, tôi sẽ dỗ cô ấy ngủ rồi ra ngoài.
Tần Diệc Như dỗ Tất Văn Cẩn ngủ, không bao lâu Tất Văn Cẩn đã ngủ thiếp đi
Tần Diệc Như thấy Tất Văn Cẩn ngủ liền rón rén đi ra ngoài.
Ngay khi toàn bộ biệt cung đều rơi vào giấc ngủ say, cửa phòng Tất Văn Cẩn đột nhiên mở ra.
Có người nhẹ nhàng bước tới trước giường Tất Văn Cẩn.
jialing(sanchanglao)Tộc trưởng, đây là con đường ngươi tự chọn, nếu có một ngày ngươi khôi phục trí nhớ cũng không nên hối hận, con đường mình chọn vô luận là hậu quả gì đều phải tự mình gánh chịu.
Ca Lăng lấy kim đâm ngón tay Tất Văn Cẩn, đầu ngón tay toát ra một giọt máu, Ca Lăng trực tiếp đặt ngón tay lên Lam Phách trên cổ Tất Văn Cẩn, sau khi Lam Phách hấp thu vết máu của Tất Văn Cẩn đột nhiên biến mất.
jialing(sanchanglao)Tộc trưởng, bảo trọng, chúng ta ở trong tộc chờ tộc trưởng trở về.
Sau khi Ca Lăng cầm máu cho Tất Văn Cẩn, lễ nghi cao nhất của Mặc Linh tộc cũng rời đi như lúc tới.
Toàn bộ biệt cung không có một người phát hiện có người tới rồi lại rời đi.
Một tháng trôi qua trong chớp mắt.
qinyiruHàn Thanh, thời gian một tháng đã đến.
wanghanqingThôi, xem ra đây là ý trời, đứa bé này đúng là con gái của chúng ta.
qinyiruTuy rằng không phải con gái ruột của chúng ta, nhưng ta sẽ đối đãi với nó như con gái ruột, huống chi nếu thật sự không được thì cho Tử Dị làm vợ nuôi.
wanghanqingThê tử tương lai của Tử Dị sẽ là quốc mẫu của Thiên Sở, nếu như do ngươi nuôi lớn vậy nàng nhất định là đủ tư cách.
Hai người thương lượng xong liền chuẩn bị trở về đế kinh.