NPC: Bắn tỉa / Trong bóng tối
NPC: Bắn tỉa
  • Tuy rằng không biết vì sao Hà Lạc Lạc nói Quý Cửu Vân có thể ở trong phòng nghỉ, nhưng hắn đã nói như vậy, vậy thử một lần cũng không sao.
  • Yên Hủ Gia liền dựa theo chỉ thị sau đó đi tới phòng nghỉ bên cạnh bãi bắn.
  • Bây giờ là mùa hè, buổi tối cũng không lạnh lắm, lúc gió đêm thổi tới có một cỗ cảm giác mát mẻ, ngược lại rất thoải mái.
  • Ánh trăng chiếu trên con đường phía trước, để lại từng mảnh huy hoàng, không thể không nói, đêm nay ánh trăng rất đẹp.
  • Bất quá cho dù bóng đêm đẹp như thế nào, hôm nay vẫn là tối, mà Yên Hủ Gia nổi tiếng sợ bóng tối.
  • Sau lưng tựa hồ có tiếng sột soạt, toàn bộ lông tơ của Yên Hủ Gia đều dựng thẳng lên, hắn cảm giác sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng.
  • Hắn giờ phút này cảm thấy toàn bộ hắc ám đều bao phủ chính mình, một chút ánh trăng kia căn bản là không cách nào xua đuổi hắc ám.
  • Nhưng mà! Nam nhân sao có thể sợ bóng tối chứ!
  • Yên Hủ Gia quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện phía sau mình không có ai, hắn vỗ vỗ trái tim nhỏ của mình.
  • yanxujia
    yanxujia
    (Ôi chao... làm tôi sợ muốn chết...)
  • Yên Hủ Gia không có đi vài bước đường tựu đi tới cái kia phòng nghỉ phía trước, nhưng hắn lại cảm thấy đoạn đường này thập phần dài dằng dặc, sớm biết vậy liền tìm người bồi hắn cùng đi tới.
  • Đứng ở trước cửa phòng nghỉ, trong lòng hắn lúc này hết sức thấp thỏm, một phần nguyên nhân là xung quanh rất tối, còn có một phần nguyên nhân chính là hắn cũng không xác định trong phòng này có người hay không.
  • Nếu có người, gặp được Quý Cửu Vân thì phải nói thế nào đây?
  • yanxujia
    yanxujia
    Có ai không?
  • Yên Hủ Gia giơ tay lên gõ cửa hai cái.
  • Tiếng gõ cửa phát ra, nhưng không có ai đáp lại hắn.
  • Yên Hủ Gia lại gõ hai cái, nhưng vẫn không có ai đáp lại hắn.
  • Tiếng gõ cửa này trong bóng tối liền có vẻ đặc biệt quỷ dị, tiếng gõ cửa ở trong lỗ tai Yên Hủ Gia, giống như là có hồi âm, gõ gõ, gõ gõ vang lên.
  • Yên Hủ Gia lắc đầu, muốn đem ma âm kia bỏ qua.
  • Kết quả thủ hạ dùng sức, răng rắc một tiếng, cửa trước mặt liền mở ra.
  • yanxujia
    yanxujia
    - Cửa này không khóa à?
  • Yên Hủ Gia đẩy cửa ra, nhưng bên trong lại không có chút ánh đèn nào.
  • Bên ngoài trời rất tối, căn phòng không có đèn này, càng tối hơn.
  • Trong nháy mắt Yên Hủ Gia liền muốn chạy đi, nhưng là như vậy trở về, chẳng lẽ sẽ không bị Hà Lạc Lạc bọn họ cười nhạo sao?
  • Hắn hít một hơi thật sâu.
  • yanxujia
    yanxujia
    (Không sợ... không sợ...)
  • Hắn không ngừng ở trong lòng động viên mình.
  • yanxujia
    yanxujia
    Có ai...?
  • Yên Hủ Gia đẩy cửa phòng ra, sau đó đi vào.
  • Phòng nghỉ đại khái cũng đã xây xong rất lâu, giẫm trên sàn gỗ sẽ có âm thanh kẽo kẹt, trong bóng tối này có vẻ đặc biệt rõ ràng.
  • Yên Hủ Gia ở trên vách tường sờ soạng muốn đem căn phòng này đèn mở ra, hắn đi về phía trước một bước, lại đi về phía trước một bước, tay một đường ở trên vách tường trượt.
  • "Là ai...?"
  • Trong bóng tối, đột nhiên truyền ra một thanh âm.
  • Một khắc kia tim Yên Hủ Gia đập như sấm, cơ hồ muốn nhảy ra ngoài.
  • yanxujia
    yanxujia
    A a a - -
  • Tiếng thét chói tai trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ căn phòng.
  • Chạy! Chạy đi!
  • Đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Yên Hủ Gia, hắn muốn xoay người chạy ra cửa.
  • Thế nhưng hắn mới vừa buông chân ra, dưới chân thật giống như đá trúng thứ gì đó, trong nháy mắt Yên Hủ Gia liền mất đi trọng tâm, thẳng tắp nhào về phía trước.
  • Phanh - -
  • Hắn giống như đụng phải thứ gì đó, nhưng lại không đau chút nào, rất mềm mại.
  • Ngay cả đôi môi dường như cũng đụng phải thứ gì đó mềm mại.
  • -----
  • mingtong
    mingtong
    Thật đáng yêu!
14
Trong bóng tối