NPC: Bắn tỉa / Ngoan đừng khóc
NPC: Bắn tỉa
  • jijiuyun
    jijiuyun
    (Ah-ah, cuối cùng cũng xong!)
  • Mà Quý Cửu Vân cơ hồ bị toàn trường nhìn chăm chú giờ phút này trong lòng cũng không có phức tạp như bọn họ nghĩ, nàng hiện tại thầm nghĩ nhanh lên ký tên xong, sau đó kết cục, sau đó tìm một chỗ dùng nước lạnh điên cuồng hướng tay nàng.
  • jijiuyun
    jijiuyun
    [Hu hu hu hu, tại sao tầm mắt của tôi lại mơ hồ như vậy...]
  • Trên kính của cô đã là một mảnh sương mù, căn bản là không thấy rõ tên mình muốn ký.
  • Vừa rồi hốc mắt chồng chất nước mắt hong khô trong chốc lát, hiện tại bởi vì trận đấu đã kết thúc, trong lúc bất chợt không có áp lực, cảm giác đau đớn liền càng thêm rõ ràng.
  • Quý Cửu Vân liền tháo cặp kính bắn súng trên sống mũi xuống, nhưng ngay khi cô tháo kính xuống, hốc mắt đỏ bừng của cô liền lộ ra dưới tầm mắt mọi người.
  • Bây giờ cô còn đang ký tên vào ghế trọng tài, Lý Hi Tán đứng trước mặt cô đã bị bộ dạng này của Quý Cửu Vân làm cho khiếp sợ.
  • Ta kháo, nàng cư nhiên khóc! Tại sao???
  • Lúc Quý Cửu Vân thi đấu, Lý Hi Tán có thể nói là một trong những người gần cô nhất.
  • Toàn bộ Mãn Trung của cô cũng rơi vào trong mắt anh, nhìn các tuyển thủ tuyến hai lâu như vậy, lại đến xem thành tích của Quý Cửu Vân, thật sự có thể nói là hưởng thụ thị giác.
  • Ồ không, hưởng thụ hẳn là còn không thể nói tới.
  • Dù sao động tác lên súng của Quý Cửu Vân thật sự rất không được tự nhiên, hắn cũng rất bội phục vì sao trụ cột của nàng hình như rất kém cỏi, lại có thể bắn trúng bia ngắm.
  • Lý Hi Tán nhìn vành mắt đỏ bừng của Quý Cửu Vân, cùng với khuôn mặt này...... Vì cái gì cái này đánh ra như vậy ma quỷ thành tích gia hỏa, cư nhiên lớn lên như vậy một bộ loli mặt?
  • Ai chờ một chút, nam sinh tựa hồ không thể dùng loli để hình dung đi, đó chính là chính thái?
  • Nhìn Quý Cửu Vân cúi đầu ký tên, bàn tay cầm bút kia của cô vừa nhỏ vừa trắng, trong lòng Lý Hi Tán xẹt qua một tia khác thường.
  • Chẳng lẽ là bởi vì quá kích động?
  • li.xikan
    li.xikan
    Anh...... Không sao chứ?
  • jijiuyun
    jijiuyun
    Không sao đâu.
  • Dứt lời, Quý Cửu Vân liền hít hít cái mũi, bộ dáng rất ủy khuất.
  • li.xikan
    li.xikan
    .....
  • Đây đâu phải là một bộ dáng không có việc gì?
  • Lý Hi Tán có chút bối rối từ trong túi xách tùy thân lấy ra một bao giấy ăn, sau đó rút ra một tờ đưa cho Quý Cửu Vân.
  • jijiuyun
    jijiuyun
    À...... Cám ơn.
  • Quý Cửu Vân chớp chớp mắt liền nhận lấy giấy ăn trong tay Lý Hi Tán.
  • li.xikan
    li.xikan
    Chúc mừng, nhưng bạn cũng không cần quá...
  • Lý Hi Tán vừa định nói nhưng ngươi cũng không cần quá kích động, đã có người ngắt lời hắn.
  • huangminghao
    huangminghao
    Quý Cửu Vân!
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Quý Cửu Vân trâu bò a!
  • Hoàng Minh Hạo và Phạm Thừa Thừa vừa thấy trận đấu kết thúc liền trực tiếp vọt vào, bọn họ ở xa xa nhìn còn chưa phát hiện, vừa đến gần lại phát hiện hốc mắt Quý Cửu Vân lại đỏ lên.
  • Hai người bọn họ thật sự là bị thành tích này của cô làm cho choáng váng đầu óc, trên người cô còn có thương tích!
  • Vấn đề là...... Làm thế nào để tháo kính ra?
  • Trời ạ, như vậy không phải bại lộ dung nhan của nàng sao?
  • Thật không phải bọn họ nói bừa, chủ yếu là khuôn mặt của nàng thật sự là quá có tính chấn động......
  • Mắt thấy sẽ hấp dẫn ánh mắt của người chung quanh càng ngày càng nhiều, Hoàng Minh Hạo lập tức kéo Quý Cửu Vân qua, sau đó đem đầu của nàng chôn ở trên vai của mình.
  • huangminghao
    huangminghao
    Ngoan, không khóc, ngươi biểu hiện rất tốt.
  • ----
  • mingtong
    mingtong
    Canh hai, là hoa tươi thêm càng!
14
Ngoan đừng khóc