NPC: Bắn tỉa / Đáng yêu Vân
NPC: Bắn tỉa
  • Tại sao lúc trước nói căn cứ của Nine Percent có thể coi là khu thắng cảnh cấp 5A, là bởi vì nơi này của bọn họ không chỉ có ăn ngon, ở tốt, vậy quan trọng hơn là phong cảnh rất đẹp.
  • Xa xa là một hồ nước nho nhỏ, không lớn cũng không nhỏ, nhưng nước vô cùng trong suốt. Ánh mặt trời chiếu rọi xuống, trên mặt hồ sóng gợn lăn tăn, kim quang lấp lánh.
  • Mà ở bên cạnh hồ, có một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn.
  • Yên Hủ Gia theo bản năng híp mắt, thân hình này vì sao có chút quen mắt?
  • Vì sao nói là thân hình mà không phải chỉ người này, mà là bởi vì thân ảnh trước mắt này cùng thân ảnh trong trí nhớ của hắn có một chút sai lệch.
  • Trước mắt là một thiếu nữ.
  • Một mái tóc dài màu vàng hơi xoăn rủ xuống bên hông, sợi tóc theo gió phiêu động, váy nửa người lộ ra hai chân thon dài trắng nõn, thiếu nữ đưa lưng về phía hắn, thấy không rõ mặt, nhưng chỉ cần một bóng lưng cũng làm cho người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.
  • Ma xui quỷ khiến Yên Hủ Gia liền tiến lên, chân giẫm lên lá rụng, phát ra âm thanh răng rắc.
  • Thiếu nữ nghe được thanh âm, quay đầu lại.
  • Yên Hủ Gia thề, cả đời này hắn cũng sẽ không quên một màn trước mắt này.
  • Trong đôi mắt thật to của thiếu nữ tràn ngập ngây thơ, sợi tóc màu vàng bay múa trên không trung, đôi môi hồng phấn khẽ mở tỏ vẻ kinh ngạc của nàng, đôi má trắng nõn mập mạp của trẻ con làm cho người ta nhịn không được muốn bóp một cái.
  • Một cái ngoái đầu nhìn lại, mười giây ngây người, trăm lần luân hãm, ngàn lần động tâm.
  • jijiuyun
    jijiuyun
    À...... Xin chào.
  • Yên Hủ Gia giật mình tại chỗ, trong lúc nhất thời quên mở miệng nói chuyện.
  • jijiuyun
    jijiuyun
    hello...?
  • Nhìn Yên Hủ Gia ngây người, Quý Cửu Vân lại mở miệng lần nữa.
  • Nói ra cũng thật là, Hoàng Minh Hạo tên kia nói là lát nữa muốn mang cơm về cho cô, nhưng cô đợi lâu như vậy cư nhiên còn chưa trở về.
  • Mùa hè thời tiết nóng như vậy, vừa rồi cô một mình ở trên sân đánh nhiều trận đấu như vậy, đã sớm nóng đến cả người ướt đẫm.
  • Sau đó nàng lại ngủ một giấc, tỉnh lại toàn thân đều bị mồ hôi dính không thoải mái, cho nên nàng liền tắm rửa, thay quần áo. Kết quả sau khi cô làm xong, Hoàng Minh Hạo vẫn chưa về.
  • Cô ấy ở một mình trong phòng nhàm chán, cho nên cô ấy liền đi dạo một chút.
  • Bất quá nàng thật không ngờ chính là nàng cư nhiên ở bên hồ đụng phải Yên Hủ Gia......?
  • yanxujia
    yanxujia
    Ồ, xin chào.
  • Ồ...... Trời ạ, hắn vừa rồi cư nhiên thất thần.
  • Thật xấu hổ, thật xấu hổ, thật xấu hổ.
  • Yên Hủ Gia có thể cảm giác được lỗ tai hắn bây giờ nhất định đỏ lên.
  • yanxujia
    yanxujia
    Bạn là nhân viên ở đây...?
  • Không phải nghe nói trong đội NPC không có một nữ sinh nào sao? Xuống nhân viên công tác, lên đến đội viên chủ lực một sinh vật giống cái cũng không có.
  • Chẳng lẽ vị này là người mới tới?
  • Thật ngạc nhiên......
  • Vấn đề là lao động trẻ em...?
  • jijiuyun
    jijiuyun
    Ừm...... Đúng rồi!
  • Quý Cửu Vân suy nghĩ một chút, cũng chỉ có thể trả lời đúng.
  • Nếu Thái Từ Khôn cũng không muốn để cho cô lộ thân phận, như vậy cô tự nhiên cũng phải tuân theo ý của đội trưởng nhà mình.
  • yanxujia
    yanxujia
    Tôi có thể biết tên cô không?
  • Yên Hủ Gia cẩn thận từng li từng tí đi lên phía trước, giống như một thiếu nữ mới biết yêu.
  • Lần này đến Quý Cửu Vân ngây ngẩn cả người, hỏi tên của nàng......?
  • jijiuyun
    jijiuyun
    Anh gọi tôi là...... Gọi ta là Vân Vân đi!
  • yanxujia
    yanxujia
    Vân Vân a, cái tên thật đáng yêu.
  • jijiuyun
    jijiuyun
    Ha, ha, ha.
  • Quý Cửu Vân cười khan ba tiếng.
  • Người này sao lại hoàn toàn khác với người vừa gặp trên sân thi đấu chứ? Cô nhận lầm người rồi sao?
  • -----
  • mingtong
    mingtong
14
Đáng yêu Vân