NPC: Đoàn sủng Nam Kiều / Disable (adj): khuyết tật (
NPC: Đoàn sủng Nam Kiều
  • huangminghao
    huangminghao
    Có đói bụng không? Tôi đi nấu cơm......
  • Nam Kiều gật đầu, Hoàng Minh Hạo lập tức đi vào phòng bếp, vẻ mặt không che giấu được.
  • Hắn biết rất nhiều nữ sinh đều thích có tiền, hắn cũng sẽ sợ mình nghèo như vậy, không thể cho cô thứ cô muốn, sợ về sau cô thích cái gì mình cũng mua không nổi.
  • Nam Kiều đột nhiên vén rèm phòng bếp lên, đi vào, ôn hòa cười cười:
  • nanqiao
    nanqiao
    Có cần giúp gì không?
  • Hoàng Minh Hạo sửng sốt, lập tức lắc đầu:
  • huangminghao
    huangminghao
    Ngươi đi ngồi là được.
  • Tiểu cô nương còn có tâm tình trêu chọc hắn:
  • nanqiao
    nanqiao
    "Cái này cũng không giống chúng ta giáo bá a, như thế nào như vậy sợ hãi người khác cái nhìn?"
  • Tiểu cô nương cũng không có ý định thật sự hỗ trợ, dù sao nàng cũng là từ nhỏ cẩm y ngọc thực, chưa từng làm qua những thứ này, sẽ không làm.
  • Nàng đứng ở một bên, nói:
  • nanqiao
    nanqiao
    Hiện tại nghèo một chút cũng không có gì, sau này cố gắng kiếm tiền là được rồi.
  • Ánh mắt Hoàng Minh Hạo sáng ngời, không phát hiện cô gái nói lời này có chút không chân thành, cũng cong môi lên, đáp:
  • huangminghao
    huangminghao
    Được.
  • Sau này hắn nhất định sẽ rất giàu có.
  • Bởi vì phải cho cô ấy điều tốt nhất.
  • Ở chỗ này cơm nước xong, Nam Kiều từ bên trong cầm một con búp bê đi, những con búp bê khác đều đặt ở trong nhà Hoàng Minh Hạo,
  • nanqiao
    nanqiao
    Tôi không thể mang nhiều như vậy về, tạm thời để ở chỗ anh nha, anh đừng làm mất.
  • Thiếu niên cười đáp ứng.
  • Nam Kiều cầm một con búp bê về nhà, không nỡ ngủ.
  • Bởi vì ngày mai là ngày cuối cùng.
  • Hệ thống càng phát ra cảm thấy kí chủ không thích hợp, có chút không yên lòng nhắc nhở,
  • xitong
    xitong
    Ngươi ngàn vạn lần đừng động tình, những thế giới này đều là giả, ngươi phải trở lại thế giới của mình.
  • Trong lòng Nam Kiều nói một câu, thế giới này đều là thật.
  • Sau đó trả lời hệ thống:
  • nanqiao
    nanqiao
    Yên tâm đi, ta có chừng mực, muốn đi ngươi còn không để cho ta thương cảm một chút cáo biệt sao?
  • Lúc này hệ thống mới yên tâm.
  • Hôm sau, Nam Kiều dậy thật sớm.
  • Cô ấy đi thăm.
  • Ngồi một chuyến máy bay sớm nhất đến chỗ Thái Từ Khôn.
  • Gần đây Thái Từ Khôn đang ghi hình thời thanh xuân kết thúc, lần này Nam Kiều không gọi điện thoại cho Thái Từ Khôn, tự mình đón xe đến chỗ anh ta.
  • Nói với đạo diễn một tiếng, cô bé lặng lẽ đẩy cửa ra, liền thấy người đàn ông ngồi trên sàn nhà, vẻ mặt nghiêm túc nhìn thực tập sinh diễn tập.
  • Nam Kiều nở nụ cười, gõ cửa, hạ giọng hô một tiếng:
  • nanqiao
    nanqiao
    Thái Từ Khôn, có người tìm cậu.
  • Người đàn ông ngồi trên sàn nhà đứng lên, ra dấu tạm dừng, vừa định đi ra ngoài, bước chân dừng lại một chút, ánh mắt nhìn về phía cửa.
  • Nhìn thấy góc áo màu trắng trốn ở cửa, người đàn ông hơi cong khóe môi, bước tới.
  • Thấy quả nhiên là Nam Kiều, bàn tay to của Thái Từ Khôn xoa lên đầu cô bé, có chút kinh hỉ:
  • caixukun
    caixukun
    Thất Thất sao lại tới đây?
  • Nam Kiều cong cong con ngươi, ngẩng đầu lên:
  • nanqiao
    nanqiao
    Nhớ ca ca rồi.
  • Cô không biết, một câu nhớ anh trai, khiến tim người nào đó trong nháy mắt đập nhanh hơn rất nhiều.
  • Nhìn lén một đám thực tập sinh thấy mấy ngày nay đặc biệt nghiêm túc Thái PD thế nhưng ngây ngẩn cả người, không khỏi ở trong lòng ồ một tiếng.
  • Thái PD các nàng quả nhiên là một sủng muội cuồng ma a, một câu nhớ hắn, nhìn hắn cao hứng.
  • zuozhe
    zuozhe
  • zuozhe
    zuozhe
    ♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡♡
  • zuozhe
    zuozhe
    Thế giới này đại khái còn có bốn chương nữa là kết thúc...... Tâm tình của ta cũng vi diệu như các ngươi.
  • zuozhe
    zuozhe
    Nhớ chia sẻ nhé
14
Disable (adj): khuyết tật (