NPC: Đoàn sủng Nam Kiều / Cuối cùng cũng tìm được anh.
NPC: Đoàn sủng Nam Kiều
  • Tên tôi là Chu Chính Đình... Tôi đến từ một nơi rất xa.
  • Giống như một tiếng sấm nổ bên tai Nam Kiều.
  • Nàng sững sờ ôm thiếu niên, không buông tay, ngốc hồ hồ nói:
  • nanqiao
    nanqiao
    Anh Chính Chính, anh đã đến trong mộng của em chưa?
  • Đúng vậy, hắn làm sao có thể thật sự tới thế giới này, có thể là tới trong mộng của nàng.
  • Nghĩ như vậy, tiểu cô nương mím môi, tay ôm càng chặt, cọ cọ trong lòng hắn, ủy khuất cực kỳ:
  • nanqiao
    nanqiao
    Em rất nhớ anh.
  • nanqiao
    nanqiao
    "Ta đi vài cái thế giới rồi, có thế giới rất tốt, có thế giới rất không xong, có đôi khi cũng sẽ cảm thấy rất khổ sở..."
  • nanqiao
    nanqiao
    "Bất quá ta vẫn là rất may mắn, mỗi cái thế giới ta đều sống rất tốt, gặp được rất nhiều rất nhiều người chân thành... Chỉ là ta vẫn rất nhớ ba mẹ cùng các ca ca của ta..."
  • nanqiao
    nanqiao
    "Còn có cái thứ nhất thế giới gặp được các ngươi..."
  • Thiếu niên lẳng lặng nghe, không nói gì, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh tóc của nàng, mang theo ma lực trấn an thần kỳ.
  • Cô bé nói rất nhiều.
  • Cô nói cô đi rất nhiều nơi, ngắm rất nhiều rất nhiều phong cảnh, cô nói thế giới rất tốt đẹp, cô nói đi lâu, cô cũng có chút khổ sở, muốn dừng lại nghỉ ngơi.
  • Chu Chính Đình nghe, kỳ thật anh muốn nói cho cô biết, anh cũng đã đi rất nhiều thế giới.
  • Sau khi Nam Kiều chết, hắn từ chức đặc công, vốn muốn tìm một nơi non xanh nước biếc, lẳng lặng chờ đợi mình chết già.
  • Nhưng nỗi nhớ không tiếng động, trong thế giới của một người càng mở rộng càng lớn, khiến anh bị dày vò, thời thời khắc khắc trong đầu đều là cô.
  • Hắn muốn chết.
  • Nhưng hắn không thể cứ như vậy chết.
  • Vì thế hắn lựa chọn báo đáp quốc gia một lần cuối cùng, hắn một lần nữa làm đặc công, tiếp nhận một nhiệm vụ hơn mười năm cũng không ai có thể hoàn thành.
  • Đến cuối cùng - - hắn ngã xuống vũng máu, hoàn thành nhiệm vụ này.
  • Khi đó, hắn đang suy nghĩ, sau khi chết có thể nhìn thấy nàng sao?
  • Trong đêm tối, hắn cảm giác được sinh mệnh của mình đang không ngừng xói mòn.
  • Thiếu niên cả đời đều đền đáp tổ quốc, vào giờ khắc này vô lực mở to hai mắt, hắn nhìn chằm chằm vầng trăng sáng trong bầu trời đêm, thời khắc cuối cùng đập mí mắt, ước một nguyện.
  • -- Nguyệt Lượng à, nể tình cả đời này ta đều nỗ lực vì tổ quốc dốc sức, có thể để cho ta yêu cầu xa vời một kiếp sau... Có kiếp sau của nàng hay không.
  • Sau đó, hắn thật sự đi rất nhiều thế giới.
  • Mỗi cái thế giới hắn đều cố gắng mở rộng thế lực, cố gắng làm được tốt nhất, cố gắng làm cho tên của mình mọi người đều biết, nhưng duy chỉ không thấy nàng.
  • ……
  • Lại nói tiếp rất khó tin, rõ ràng tướng mạo thân phận tất cả đều thay đổi.
  • Nhưng hắn liếc mắt một cái liền nhận ra nàng.
  • Tiểu gia hỏa thiện lương mà sợ hãi.
  • Ngay cái nhìn đầu tiên ở cổng trường, anh đã nhận ra cô.
  • Rốt cục, tìm được ngươi.
  • _
  • Cúi đầu, thiếu niên ấn xuống một nụ hôn trên tóc cô gái.
  • Chậm rãi chờ nàng bình tĩnh lại.
  • Có lẽ là bức tranh này quá mức tốt đẹp, tốt đẹp đến chung quanh NPC đều không có một người đi lên hù dọa hai người.
  • _
  • Thật lâu sau, tiểu cô nương nói mệt mỏi, từ trong lòng người đi ra.
  • Có chút tiếc nuối nắm tay hắn,
  • nanqiao
    nanqiao
    Một hồi tỉnh mộng, ta phải đi.
  • nanqiao
    nanqiao
    "Tôi có thể nhìn cô lần nữa không?"
  • Những lời này tính trùng kích có chút lớn.
  • Có thể so với lời tâm tình.
  • Tôi nhìn cô được không? Em nhớ anh nhiều lắm.
  • Hầu kết Chu Chính Đình tự động bổ não giật giật, cảm nhận được trái tim mình run rẩy, anh nói:
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Được.
  • Nam sinh cúi đầu, hơi khom lưng, nắm tay cô gái dẫn cô tháo mặt nạ xuống.
  • Mặt nạ rơi ra, tầm mắt cô gái rơi vào trên mặt thiếu niên, ngẩn người.
  • nanqiao
    nanqiao
    Anh Chính Chính, sao anh còn trẻ hơn trước?
  • Theo lý mà nói, thế giới trong mộng hẳn là dựa theo bộ dáng nàng đã thấy mà khắc họa mới đúng a.
14
Cuối cùng cũng tìm được anh.