NPC: Đoàn sủng Nam Kiều / Chương 35: Ngươi rất thông minh
NPC: Đoàn sủng Nam Kiều
  • Cô gái run rẩy lồng lộng,
  • nanqiao
    nanqiao
    Quỷ đại ca, chúng ta có chuyện từ từ nói......
  • Phạm Thừa Thừa nhíu mày.
  • Quỷ đại ca? Cô đang mắng chính mình sao?
  • Đặt ở nàng bên hông tay nắm chặt vài phần, thiếu nữ một tiếng kinh hô còn chưa kịp hô lên cổ họng, đã bị thiếu niên che miệng lại.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Nếu dám kêu, ta hiện tại liền giết ngươi.
  • Tiếng uy hiếp trầm thấp truyền vào màng nhĩ, thiếu nữ lập tức ngậm miệng, mím chặt miệng một đôi mắt to muốn cố gắng thấy rõ hắn, mang theo vài phần mờ mịt cùng sợ hãi.
  • Nam Kiều không thấy rõ diện mạo thiếu niên, nhưng thiếu niên lại thấy rõ diện mạo của cô.
  • Giống như hắn loại này quanh năm trà trộn ở trong bóng tối người, đêm tối ở trong mắt bọn hắn cùng ban ngày không có gì khác nhau.
  • Hắn cảm thấy tiểu cô nương có chút quen mắt.
  • Đại não tìm kiếm trong trí nhớ một chút, nhớ ra.
  • Lần trước lúc đến trường Nhất Trung giết người đã gặp qua cô bé này, lúc ấy tâm tình cô bé không được tốt lắm, vừa đá hòn đá dưới chân vừa đi ra ngoài, miệng lẩm bẩm:
  • nanqiao
    nanqiao
    Người nào a, gạt ta tới nơi này lại không có người.
  • Hắn ẩn nấp nhìn bóng lưng nàng, còn chưa ra khỏi tầm mắt đã nhìn thấy một thiếu niên giữ chặt nàng.
  • Người đàn ông kia lớn lên tuấn tú thiên về ôn nhuận, nội dung đại khái chính là người đàn ông kia nói anh ta biết sai rồi, anh ta thích cô.
  • Tiểu cô nương không kiên nhẫn nói một câu:
  • nanqiao
    nanqiao
    Em thích giáo bá, anh có gan đánh hắn rồi nói sau.
  • Sau đó liền rời đi.
  • Lúc ấy anh cũng không chú ý, coi như là xem một tiết mục yêu sớm.
  • Không nghĩ tới lại để cho hắn gặp được cô nương này?
  • Bên tai truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, con ngươi Phạm Thừa Thừa phát lạnh, bóp cổ thiếu nữ đổi vị trí một chút, Nam Kiều trong nháy mắt đã bị đè ở trên tường, gáy đập thình thịch đau.
  • Đây là ma hay là nam chính?
  • Nam Kiều nghẹn hai mắt đều sắp đỏ, này TM nếu là nam chính thật là quá không hiểu được thương hương tiếc ngọc.
  • Đây nhất định là ma...
  • Không, nếu là ma thì càng đáng sợ hơn......
  • Cô còn đang miên man suy nghĩ, tay bóp cổ cô siết chặt, Nam Kiều nháy mắt trừng to mắt.
  • Đây là muốn...... Giết người diệt khẩu?
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Kiều, thở gấp, nhanh lên.
  • Nam Kiều: "...???
  • Thiếu niên rõ ràng không kiên nhẫn, động thủ muốn cởi dây lưng của mình.
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Nếu không tôi không ngại nói thật.
  • Nam Kiều bị dọa sợ, đôi môi đỏ mọng mở ra liền mềm mại phối hợp:
  • nanqiao
    nanqiao
    A...... Ân~".
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Lớn tiếng một chút.
  • Thấy cô phối hợp, lực trên tay Phạm Thừa Thừa hơi lỏng ra, giọng nói lạnh nhạt trầm thấp vang lên.
  • Nam Kiều bị ép thỏa hiệp, nghẹn khuất tăng thêm thanh âm.
  • Bên kia vừa mới chuẩn bị đi tới nam tử nghe được thiếu nữ kiều kiều mị mị thanh âm thân hình mãnh liệt dừng lại, nhìn bên này tường đông hai người, trầm mặc một cái chớp mắt.
  • Giọng nói mềm mại của thiếu nữ khiến hắn đỏ mặt tim đập, bên kia Phạm thừa thừa thấy người còn chưa đi, đột nhiên lạnh mặt. Áo khoác màu đen che khuất thân hình hắn, không thấy rõ bên trong đang làm cái gì, nhưng nhìn tần suất vận động cùng thanh âm nữ tử cũng có thể nhìn ra là đang làm chuyện kia.
  • nanqiao
    nanqiao
    A......
  • Phạm Thừa Thừa đột nhiên véo nàng một cái, thanh âm thiếu nữ đột nhiên cao lên, giống như là đang đạt tới đỉnh điểm. Nam tử mặt đỏ tới mang tai bên kia cả người cứng đờ, ngược lại thân ảnh trong nháy mắt biến mất trong đêm tối.
  • Xác định người cuối cùng cũng đi rồi, Phạm Thừa Thừa lúc này mới buông lỏng Nam Kiều ra, Nam Kiều lập tức xụi lơ trên mặt đất, ngồi dựa vào tường thở dốc, thuận tiện xoa xoa đùi bị bóp của mình.
  • Mẹ nó nam nhân này cũng quá không hiểu thương hương tiếc ngọc!
  • Hệ thống cười lạnh một tiếng.
  • xitong
    xitong
    Hắc hóa giá trị 98 ngươi lại trông cậy vào hắn thương hương tiếc ngọc?
  • Nam Kiều im lặng.
  • Phạm Thừa Thừa nhìn người bị dọa mềm nhũn, nhíu mày, ngồi xổm xuống, đôi mắt dường như muốn tan chảy trong đêm tối nhìn cô chằm chằm:
  • fanchengcheng
    fanchengcheng
    Ngươi rất thông minh, sẽ không giết ngươi.
14
Chương 35: Ngươi rất thông minh