Giang Bắc nói:
jiangbeiNgươi không cần chờ ta, ta phải chờ cha ta xong việc ta cùng ông ấy trở về.
Nam Kiều ngước mắt nhìn anh:
nanqiaoLão sư nào đó là cha ngươi?
Giang Bắc có chút không cho là đúng:
jiangbeiLão già hiệu trưởng kia.
Nam Kiều hiểu rõ.
Khó trách hắn có thể vào cái này điểm số tuyến không tính thấp trường học đâu rồi, nguyên lai là có cái cứng rắn lão tía.
Đợi một giờ, Thái Từ Khôn còn chưa tới, cô bé dứt khoát đeo cặp sách lên lưng:
jiangbeiNgươi thật đúng là đang chờ ta a? Ta vừa nói ngươi liền đi?
Giang Bắc hiển nhiên hiểu lầm, thiếu niên nhất thời còn gãi gãi đầu:
jiangbeiNếu không ta đưa ngươi trở về?
Nam Kiều lắc đầu:
nanqiaoEm chờ anh tới đón, nhưng anh ấy bận lắm, em tự đi tìm anh ấy.
Nói xong, cô gái nhỏ ra khỏi phòng học.
Cô biết trường học của Thái Từ Khôn, trực tiếp đi qua.
Khoảng mười phút, cô bé đã đến cổng trường,
nanqiaoChú bảo vệ, cháu vào tìm anh trai cháu, được không?
Bảo vệ vốn định nói không được, kết quả ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời thích không được.
Cô gái nhà ai mà xinh đẹp như vậy, biết lễ phép còn nhu thuận, chú bảo vệ lập tức bình thanh hòa khí hỏi:
longtaoACa ca ngươi là ai? Tên là gì, ta giúp ngươi tìm hắn xuống.
Nam Kiều biết danh tiếng của Thái Từ Khôn, sợ nếu mình nói là em gái Thái Từ Khôn, bảo vệ sẽ cho rằng cô đang nói dối, dứt khoát nói là em gái của một anh trai khác kiêm chức ở tiệm trà sữa.
nanqiaoChú bảo vệ, cháu tự vào tìm chú ấy là được.
Bảo vệ nghĩ nghĩ, trường học lúc này chỉ có một mình hắn trực ban, hắn đi rồi không ai trông cửa. Lại nhìn tiểu cô nương, phất phất tay:
longtaoA"Vậy cậu tự đi tìm cậu ấy đi, năm tư ở tòa nhà kia..."
Chỉ đường cho Nam Kiều, nhìn Nam Kiều lên lầu, lúc này bảo vệ mới thu hồi tầm mắt.
Cảm thấy đột nhiên muốn có con gái, thật là ngoan a.
Cốc cốc cốc.
Lớp ba đại học, lớp đang học tự học đột nhiên bị tiếng gõ cửa cắt đứt, người trên bục giảng nhìn mọi người tự học chính là Thái Từ Khôn.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, nam nhân vốn đã không kiên nhẫn còn tưởng rằng là lão sư rốt cục chịu thả hắn đi, kết quả vừa giương mắt, ngây ngẩn cả người.
Cô bé đeo cặp sách đứng ở cửa, đối mặt với tầm mắt đánh giá của đại ca đại tỷ tỷ trong lớp có chút luống cuống chụp tay, mềm mại nói:
Người đàn ông gần như trong nháy mắt phục hồi tinh thần, lập tức đặt bút xuống đi tới cửa, kéo cô bé vào:
caixukunSao cục cưng lại tự mình tới đây? Không phải đã nói chờ anh đi đón em sao?
Cô gái cũng ủy khuất,
nanqiao"Em chờ anh trai một tiếng rồi..."
caixukunLà lỗi của ca ca.
Thái Từ Khôn mềm lòng không chịu được, lôi kéo tiểu cô nương ngồi ở trên đùi hắn, hai người ngồi ở trên bục giảng, phía dưới một đống người nhìn.
Tiểu cô nương nhà ai mà đáng yêu như vậy chứ...
Đại ca đại tỷ tỷ dưới bục giảng đều nhìn chằm chằm tiểu cô nương, giống như là nhìn thấy bảo bối gì đó, vẻ mặt dì cười.
Tiểu cô nương bị những người này nhìn đến có chút sợ hãi, bàn tay nhỏ bé kéo ống tay áo nam nhân, nhỏ giọng hô một tiếng, đem khuôn mặt nhỏ nhắn chôn vào trong lòng nam nhân, lặng lẽ hỏi:
nanqiaoSao anh chị em đều nhìn em vậy?
Ánh mắt người đàn ông nhìn quanh phòng học một vòng, người bị nhìn qua trong nháy mắt cúi đầu, làm bộ nghiêm túc làm bài tập đọc sách.