NPC: Đoàn sủng Nam Kiều / Chương 206: Cục cưng thật ngoan (canh bốn)
NPC: Đoàn sủng Nam Kiều
  • Sư phụ hài lòng, lúc này mới bắt đầu giảng lại.
  • Thái Từ Khôn cũng hài lòng, vừa rồi bởi vì cục cưng của mình bị mọi người nhìn, tâm tình không tốt cũng tốt hơn rất nhiều.
  • Buổi trưa phát cơm hộp, mọi người mang hộp cơm của mình lên bàn ăn, Nam Kiều cầm một bình sữa nhỏ, vừa cắn núm vú vừa mắt to nhịn không được nhìn chằm chằm hộp cơm của Thái Từ Khôn.
  • Thái Từ Khôn mở hộp cơm ra, thức ăn coi như không tệ, ngoại trừ cơm trắng còn có hai cái đùi gà cùng một ít rau dưa.
  • Chú ý tới ánh mắt trông mong của Nam Kiều, Thái Từ Khôn cười xoa xoa đầu cô bé:
  • caixukun
    caixukun
    Muốn ăn?
  • Tiểu oa nhi trông mong gật gật đầu, vẻ mặt chờ mong.
  • Thái Từ Khôn do dự một chút, gắp một cái đùi gà, trong con ngươi hơi tỏa sáng của Nam Kiều......
  • Cắn một miếng nhỏ.
  • Nam Kiều: "..." Ánh sáng trong mắt đứa bé từ từ biến mất, sau đó tội nghiệp cúi đầu, nhận mệnh uống sữa.
  • Tiểu thiếu niên cắn một miếng thịt đùi gà nhỏ, nhưng cũng không có tự mình ăn, mà là dùng đũa kẹp lấy, tay tiếp tục đút đến bên miệng Nam Kiều.
  • Nam Kiều: "...??
  • Nhìn anh trai mình đút thịt đến bên miệng, Nam Kiều im lặng một chút, sau đó quay đầu đi:
  • nanqiao
    nanqiao
    Cách cách cắn, qua, không, lần.
  • Sắc mặt cậu bé thay đổi, đũa không thu lại, chỉ một chữ bướng bỉnh nói:
  • caixukun
    caixukun
    Ăn.
  • Nam Kiều: "......
  • Ba tuổi tiểu nhũ bao ủy ủy ủy khuất nga một tiếng, sau đó cắn thịt, nam hài lúc này mới hài lòng, sờ sờ đầu tiểu hài nhi:
  • caixukun
    caixukun
    Bảo bối thật ngoan.
  • Nam Kiều không nói gì ngưng nghẹn.
  • Có thể không ngoan sao? Một khi không ngoan ngươi liền thay đổi sắc mặt.
  • Lục tục ăn vài miếng thịt đùi gà Thái Từ Khôn đưa tới, bánh bao sữa ăn rất ngon.
  • Những ngày kế tiếp Thái Từ Khôn dường như thích làm gì cũng mang theo em gái mình bên người, lúc cậu lên lớp năm, Nam Kiều cũng đã năm tuổi.
  • Nam Kiều năm tuổi đã biết nói rất nhiều, cô vẫn là như thường lệ cùng anh trai mình đi học, cho dù cảm thấy nhàm chán cũng nằm sấp ngủ tận lực không quấy rối.
  • Ngoài ra, cô còn phát hiện Thái Từ Khôn có chút cổ quái.
  • Ví dụ như người khác gọi nàng một câu muội muội, vị tổ tông này sẽ không vui, sau khi về nhà sẽ giáo dục nàng.
  • Ví dụ như hiện tại.
  • Mười tuổi tiểu thiếu niên ngồi ở trên giường, biểu tình nghiêm túc nhìn chằm chằm trước mặt ủy khuất cúi đầu không nói nữ hài.
  • caixukun
    caixukun
    Lời ta nói ngươi có nghe thấy không?
  • nanqiao
    nanqiao
    Nghe thấy rồi......
  • Bánh bao nhỏ năm tuổi gật đầu một cái, hai cái túm nhỏ trên đầu run lên theo.
  • Thái Từ Khôn nhìn, mím môi, không cho mình mềm lòng.
  • caixukun
    caixukun
    Đã nói với ngươi bao nhiêu lần, ca ca ngươi chỉ có một mình ta, không riêng gì người khác gọi muội muội ngươi không thể để ý, ngươi cũng không thể để cho ca ca người khác biết sao?"
  • Bánh bao nhỏ lại gật đầu một cái, cúi đầu, ngón tay quấy cùng một chỗ, thoạt nhìn đáng thương hề hề.
  • Thái Từ Khôn vẫn mềm lòng.
  • Nhìn thấy bộ dáng này của túi sữa nhỏ, ông cụ non thở dài, kéo túi sữa nhỏ vào trong ngực ôm, sờ sờ đầu đối phương.
  • caixukun
    caixukun
    Ca ca đang dạy ngươi đạo lý.
  • Tiểu Bảo Tiểu Bạch tay cầm lấy quần áo anh trai, bĩu môi, trong mắt nước mắt mông lung đều là sương mù, nghe thấy lời này của Thái Từ Khôn, tựa hồ rốt cục nhịn không được, oa một tiếng khóc lên.
14
Chương 206: Cục cưng thật ngoan (canh bốn)