wangziNgày mốt chúng ta sẽ thành hôn.
Trở lại phòng, người đàn ông ngồi bên cạnh cô gái, nói.
Nam Kiều có chút kinh ngạc:
nanqiaoNhanh như vậy sao?
Nam nhân lên tiếng, trên khuôn mặt tinh xảo cũng lộ ra một chút ý cười:
wangziTôi không thể chờ được.
Em sợ anh lại bị cướp mất.
Sau tất cả những gì tôi đã làm......
-
Hắn cảm thấy binh pháp sách lược của mình cũng không tính là học không, ít nhất hiện tại phát huy công dụng.
Nam nhân sai người gắt gao phong tỏa cung điện, vì phòng ngừa Hoàng Minh Hạo xâm nhập, hắn cơ hồ ra hơn phân nửa binh lính canh gác, ban ngày cùng ban đêm còn có đổi cương vị, phòng ngừa ban đêm binh lính ngủ không đủ ngủ gà ngủ gật.
Với tư thế này, cho dù là một con ruồi muốn vào cũng khó a.
Mắt thấy ngày hôm sau đến, vương hậu cùng quốc vương tựa hồ cũng đồng ý, hạ nhân nhao nhao bắt đầu bận rộn, cho các quốc gia phát thiếp mời, trang điểm các nơi...
Trong phòng, tiểu cô nương nhìn mọi người bận tới bận lui, nhịn không được trừng mắt nhìn, cùng hệ thống tán gẫu.
nanqiaoKết hôn thật phiền toái a.
xitong"Anh... lấy nhầm người rồi..."
Nam Kiều: "...???
Tiểu cô nương chân thật bối rối một chút,
nanqiaoTa không phải cứu vớt hắn sao? Không phải ngươi còn khuyên ta nghĩ thoáng gả cho hắn sao?
Hệ thống: "..." Nó hiện tại xem như đã hiểu.
Kiều Kiều nhà nó tuyệt đối là bị người nọ đổi trí nhớ, để cho tiểu cô nương đem tình cảm đối với Hoàng Minh Hạo dùng ở trên người hoàng tử, lại để cho nàng đem Hoàng Minh Hạo trở thành hoàng tử ban đầu.
Đây thật đúng là......
Hệ thống yên lặng bi thương, người kia tuyệt đối là giữ gìn trật tự thế giới này, cũng chính là vô luận nguyên lai cô bé lọ lem có nguyện ý hay không, đều chỉ có thể gả cho hoàng tử.
Hệ thống yên lặng thở dài, thế giới tiếp theo vẫn là tuyển cái ở hiện đại thế giới nam chính tốt lắm, loại này huyền huyễn thế giới cổ tích biến cố thật sự nhiều lắm.
Nghĩ đến đây, nó nói với Nam Kiều:
xitong"Cậu đã bị người ta bóp méo ký ức, người cậu thực sự cần cứu là Hoàng Minh Hạo, chứ không phải Hoàng tử."
Người thần bí kia khẳng định không đoán được Nam Kiều trong đầu còn ở một cái hệ thống, càng không đoán được Nam Kiều đối với hệ thống lời nói là tin tưởng.
Đầu óc Nam Kiều đột nhiên nổ tung, vô cùng hỗn loạn.
Thật lâu sau, cô mới ấp úng hỏi:
nanqiaoNgươi không nói giỡn?
nanqiao"Nhưng là trong trí nhớ của ta, như thế nào là ta thích hoàng tử, muốn rời xa mới là Hoàng Minh Hạo..."
Sau khi hệ thống giải thích rõ ràng với cô, Nam Kiều nửa tin nửa ngờ gật đầu.
Không phải nàng không tin hệ thống, thật sự là trong đầu trí nhớ quá rõ ràng...
-
wangziĐang suy nghĩ gì vậy?
Đang suy nghĩ, người đàn ông từ bên ngoài đi vào, trên mặt tuấn lãng là vui sướng không che giấu được.
Hắn thích nàng nhất định là thật, nhưng nàng thích hắn... lại chờ khảo chứng.
Tiểu cô nương kinh ngạc nhìn chằm chằm người tới, cúi đầu mím môi.
Nam Kiều lắc đầu, trả lời câu hỏi của người đàn ông.
Hắn dường như rất quan tâm đến cảm giác của nàng,
wangziNgày mai chúng ta sẽ thành hôn.
Nam Kiều thật sự không nói nên lời là vui hay không vui, cô cảm thấy nếu ký ức của mình thật sự bị bóp méo thì mình nên làm cái gì bây giờ, đi tìm Hoàng Minh Hạo?
Nhưng hôn lễ long trọng cả nước chúc mừng này, nếu là xảy ra thiêu thân, lại nên kết thúc như thế nào?