NPC: Đoàn sủng Nam Kiều / Chương 136: Có thể ngươi sắp chết (canh hai)
NPC: Đoàn sủng Nam Kiều
  • Ý thức được làm cô gái sợ, Trần Lập Nông trong nháy mắt trở nên rất ôn nhu, nhẹ giọng nói:
  • chenlinong
    chenlinong
    Thất Thất ngoan, theo ta trở về được không?
  • Nam Kiều: "..." Cái cảm giác coi cô như một đứa trẻ này là sao?
  • Trần Lập Nông nói:
  • chenlinong
    chenlinong
    "Tôi đã tìm được bác sĩ có thể chữa khỏi bệnh tim của cô."
  • Khi nghe thấy những lời này, mắt Nam Kiều sáng lên, sau đó lại ảm đạm.
  • Không thể chữa được.
  • Cô biết rõ hơn ai hết.
  • Sự ảm đạm trong mắt cô bé làm Trần Lập Nông đau đớn, người đàn ông mặc áo đen, kéo cô bé vào lòng, giọng nói dịu dàng đến mức tận cùng:
  • chenlinong
    chenlinong
    Nhất định có thể chữa khỏi.
  • Nam Kiều cùng hắn trở về.
  • Cũng không phải Nam Kiều nguyện ý, mà là nam nhân đem tiểu cô nương đánh hôn mê mang về.
  • Lúc Nam Kiều tỉnh lại, mở mắt ra là trần nhà màu trắng, còn có mùi nước khử trùng.
  • Nam Kiều khẽ giật ngón tay, nghiêng đầu, liền nhìn thấy bình truyền nước của mình.
  • Vào tai, còn có đối thoại của hai người ngoài cửa.
  • chenlinong
    chenlinong
    "Con mẹ nó ngươi không phải nói có thể chữa khỏi cho nàng sao?"
  • Nam nhân rõ ràng nổi giận nhưng còn đè thấp thanh âm, trợn mắt đỏ tanh, nhìn đối diện mặc áo blouse trắng nữ bác sĩ, giống như là muốn đem người ăn vào đồng dạng khủng bố.
  • Nữ bác sĩ run rẩy lui về phía sau hai bước:
  • yisheng
    yisheng
    "Lúc trước ngươi cho ta xem bản đồ ta xem, lúc ấy thật sự chính là rất bình thường bẩm sinh tính bệnh tim, nhưng là hiện tại..."
  • Trần Lập Nông giận quá hóa cười:
  • chenlinong
    chenlinong
    Ngươi sẽ không nói với ta chỉ một tháng này trái tim của nàng liền biến dị?
  • Bác sĩ toát mồ hôi lạnh, bị khí thế của người đàn ông ép đến thiếu chút nữa nói không rõ:
  • yisheng
    yisheng
    Đúng...... Không xứng đáng, ta thật sự bất lực......
  • Sau khi bác sĩ nói xong câu đó cũng không dám nhìn khuôn mặt nặng muốn giết người của Trần Lập Nông nữa.
  • Trần Lập Nông vốn không phải là loại thiện.
  • Hắn cơ hồ là giây tiếp theo đã muốn kết thúc sinh mệnh của người này, lại nghe thấy tiểu cô nương trong phòng bệnh ho khan hai tiếng.
  • Một giây sau, người đàn ông lập tức biến mất ở hành lang, vào phòng bệnh.
  • Tiếng bước chân nhẹ nhàng, sau khi thấy Nam Kiều tỉnh, người đàn ông dừng lại một chút, thu hồi khuôn mặt thối tha kia, nặn ra một nụ cười:
  • chenlinong
    chenlinong
    Thất Thất tỉnh rồi, có đói bụng không?
  • Sắc mặt Nam Kiều trắng bệch.
  • Thậm chí không biết mình nằm bao lâu, đã trải qua cái gì, vì sao hiện tại lại cảm thấy cả người vô lực, trái tim phiếm đau, đầu óc choáng váng.
  • Cô nhìn Trần Lập Nông đang cố gắng nặn ra nụ cười, cũng dùng sức nhếch khóe miệng:
  • nanqiao
    nanqiao
    "Anh cười... xấu quá..."
  • Bị cô bé nói như vậy, Trần Lập Nông cũng không tức giận, thân mật xoa xoa đầu cô bé:
  • chenlinong
    chenlinong
    Thất Thất cảm thấy xấu, vậy ta sẽ không cười.
  • Anh rót ly nước, không đỡ Nam Kiều dậy, cầm tăm bông thấm nước sau đó nhuận môi cho cô bé.
  • Nam Kiều có chút bất đắc dĩ.
  • Nhưng nàng cũng không biết chuyện gì xảy ra, lúc trước còn rất tốt, như thế nào ngủ một giấc chính mình cái gì khí lực đều không có?
  • Nàng ở trong lòng hô vài tiếng hệ thống, hệ thống ngữ không kinh người chết không thôi nói:
  • xitong
    xitong
    Đại khái là ngươi sắp chết đi.
  • Nam Kiều: "...???
  • Tiểu cô nương mở to hai mắt, đầu óc ngây ngốc tỉnh táo một chút:
  • nanqiao
    nanqiao
    Có ý gì?
14
Chương 136: Có thể ngươi sắp chết (canh hai)