NPC: Đoàn sủng Nam Kiều / Chương 122: Ta là Vưu Trường Tĩnh (khen thưởng tăng thêm)
NPC: Đoàn sủng Nam Kiều
  • Sao đột nhiên lại cảm thấy...... không khí hơi lạnh?
  • Vừa rồi không phải chính Chu Chính Đình nói cảm thấy F không phải người xấu sao...?
  • Tiểu cô nương suy nghĩ không thấu, chỉ có thể hướng hệ thống xin giúp đỡ:
  • nanqiao
    nanqiao
    Hắn có ý gì a?
  • Hệ thống vẫn lạnh như mọi khi:
  • xitong
    xitong
    "Ngươi đồng dạng thân là người cũng không thể hiểu được ngươi đồng loại ý nghĩ, ta thân là một cái không có cảm tình hệ thống làm sao có thể biết?"
  • Nam Kiều: "......
  • Rất có đạo lý, rất muốn đánh nó.
  • Hồi lâu không nhận được câu trả lời, Chu Chính Đình ngước mắt nhìn cô gái một cái, chỉ thấy cô gái cúi đầu bới cơm, bộ dáng căm giận bất bình.
  • Anh sửng sốt một chút, mím môi, buông bát đũa xuống.
  • zhuzhengting
    zhuzhengting
    Ta ăn no rồi, ngươi từ từ ăn.
  • Nam Kiều "A" một tiếng, ngẩng đầu nhìn Chu Chính Đình đã ngồi xuống sô pha.
  • Nam Kiều không nghĩ nhiều, cảm thấy Chu Chính Đình nói không giết F hẳn là thật sự không giết, dù sao Chu Chính Đình cũng không hỏi cô cái gì, nghĩ như vậy, cô bé vô tâm vô phế ăn rất vui vẻ.
  • Chu Chính Đình nhìn một màn này, ánh mắt càng trầm xuống.
  • Liên tiếp ở nhà mấy ngày, Nam Kiều sắp phát bệnh rồi.
  • Chu Chính Đình cũng đúng như lời hắn nói, thật sự không điều tra hành tung của F nữa, nhưng cũng càng theo dõi chặt chẽ Nam Kiều.
  • Hôm nay, Nam Kiều ngồi trước bàn đọc sách nhìn máy tính, lần thứ n+1 cảm thán:
  • nanqiao
    nanqiao
    Thật nhàm chán a.
  • xitong
    xitong
    Làm nhiệm vụ sẽ không nhàm chán.
  • Nam Kiều: "......
  • Tiểu cô nương liên tục ngẩn người, một tiếng chuông điện thoại gọi nàng về thần.
  • Thanh âm bên kia có chút quen thuộc:
  • youchangjing
    youchangjing
    Xin chào...... Xin hỏi là Hứa Thất Thất sao?
  • Nam Kiều: "...???
  • nanqiao
    nanqiao
    Tôi là, ngài là ai......?
  • Đầu dây bên kia yên tĩnh một chút, nghe ra được người đàn ông có chút kích động nhưng khắc chế được:
  • youchangjing
    youchangjing
    Tôi là Vưu Trường Tĩnh.
  • Nam Kiều khó có được mơ hồ, nhanh chóng đảo qua cái tên này trong đầu, mới nhớ ra đây cũng là nam chính, vì thế nói:
  • nanqiao
    nanqiao
    "Tôi đã nghe bài hát của cô."
  • xitong
    xitong
    [Giá trị hắc hóa Vưu Trường Tĩnh giảm xuống mười điểm, giá trị hắc hóa trước mắt là 40.]
  • Nam Kiều: "...???
  • Đậu má, cô còn chưa làm gì đâu, giá trị hắc hóa của đối phương dễ giảm như vậy sao?
  • Vưu Trường Tĩnh ở đầu dây bên kia vẻ kích động khó nén, trả lời:
  • youchangjing
    youchangjing
    Tôi biết tôi biết, là anh giúp tôi.
  • Nam Kiều trầm mặc một chút, chỉ có thể bất đắc dĩ vén tóc:
  • nanqiao
    nanqiao
    Ai, xem ra Lôi Phong ta không giấu được.
  • Vưu Trường Tĩnh: "......
  • Đầu kia đột nhiên trầm mặc một chút.
  • Đại khái là không nghĩ tới ân nhân của mình nguyên lai là một tượng cát như vậy.
  • Nhưng hắn nhanh chóng chấp nhận, tiếp tục nói:
  • youchangjing
    youchangjing
    Ân nhân có thể gặp mặt một lần không? Nếu như không có ngươi......
  • Tôi không biết phải mất bao nhiêu năm......
  • Nam Kiều nhanh chóng ngắt lời hắn:
  • nanqiao
    nanqiao
    Nếu không có ta ngươi cũng sẽ cháy, vàng sớm muộn gì cũng sẽ tỏa sáng.
  • Lời Vưu Trường Tĩnh bị chặn lại, trong lúc nhất thời lại cảm thấy rất cảm động.
  • xitong
    xitong
    [Giá trị hắc hóa của Vưu Trường Tĩnh giảm xuống mười điểm, giá trị hắc hóa trước mắt là 30.]
  • Nam Kiều thật đúng là lần đầu tiên nhìn thấy giá trị hạ hắc hóa tốt như vậy.
  • zuozhe
    zuozhe
    Ngô Duy Ny khen thưởng thêm càng, có canh ba nga, chờ ta
14
Chương 122: Ta là Vưu Trường Tĩnh (khen thưởng tăng thêm)