NPC: Đoàn sủng Nam Kiều / 279: Thế giới ba kết thúc (xong)
NPC: Đoàn sủng Nam Kiều
  • Thái Từ Khôn vươn tay nhẹ nhàng lau vết máu trên mặt cho cô gái, bàn tay to dịu dàng vuốt ve gò má cô gái, ánh mắt nói không rõ là trống rỗng hay là tuyệt vọng.
  • Anh ngồi trước thi thể cô nửa giờ, Nam Kiều cũng ở giữa không trung nhìn nửa giờ.
  • Thẳng đến khi bệnh viện có người đến nhắc nhở thi thể nên xử lý, lúc này Thái Từ Khôn mới thong thả đứng lên, cúi người xuống, nhẹ nhàng ôm lấy người đã bắt đầu cứng đờ.
  • caixukun
    caixukun
    Bảo bối đừng sợ, chúng ta lập tức về nhà.
  • Người này giống như điên rồi. Vừa đi, vừa cúi đầu nói nhỏ với người trong lòng, thanh âm ôn nhu đáng sợ.
  • Ôm một cỗ thi thể đi ở trên đường cái, người đi đường cơ hồ đều có chút kinh hãi né tránh, tài xế cũng không có một người nguyện ý kéo hắn, cuối cùng chỉ có thể Thái Từ Khôn ôm cô gái từng bước từng bước trở về.
  • Đường đến bệnh viện rất xa, nhưng anh lại không biết mệt mỏi.
  • Cuối cùng nam nhân hai chân cong lên, đầu gối không khống chế được quỳ trên mặt đất, cơ hồ muốn ngã sấp xuống.
  • Nhưng người trong lòng hắn vẫn ôm vững vàng.
  • Nam nhân có chút hoảng hốt cúi đầu nhìn, thấy người không ngã sấp xuống trong lòng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vừa đứng dậy vừa trách cứ chính mình,
  • caixukun
    caixukun
    Không phụ lòng cục cưng, ca ca quá vô dụng......
  • caixukun
    caixukun
    Lúc này cục cưng hẳn là mắng ta, hoặc là cười nhạo ta một phen......
  • Không trả lời.
  • Chỉ có người qua đường xung quanh chỉ trỏ.
  • Đợi đến khi anh rốt cục ôm người về nhà, cảm xúc tựa hồ cũng ổn định lại, đem người ôn nhu đặt lên giường, sau đó an vị ở bên cạnh cô, tầm mắt lưu luyến nhìn.
  • xitong
    xitong
    Kiều Kiều...... Cái đó, em không sao chứ?
  • Hệ thống thấy Nam Kiều vẫn không lên tiếng, có chút lo lắng cho cô.
  • Nam Kiều lắc đầu, vừa định nói không có việc gì, nhận thấy hai má bỗng nhiên đóng băng, đưa tay lau, sau đó có chút xuất thần.
  • Cô...... khóc?
  • nanqiao
    nanqiao
    ...... Đi thôi.
  • Nhìn chằm chằm ngón tay dính nước mắt của mình ngẩn người một hồi lâu, Nam Kiều đột nhiên mở miệng nói.
  • Hệ thống cũng không dám nói thêm gì, chỉ có thể thuận theo ý Nam Kiều.
  •   ……
  • Ba ngày sau.
  • Thi thể Nam Kiều được niêm phong trong quan tài băng, Thái Từ Khôn cũng nhìn thấy phong thư "Di thư" mà Nam Kiều đã sớm viết xong trong máy tính.
  • Nam Kiều viết mấy ngàn chữ, đều ghi lại những điều tốt đẹp anh đối với cô, còn có một chút tính tình nhỏ nhen, một chút cảm động của anh...
  • Đoạn cuối cùng là lời độc thoại trong lòng Nam Kiều.
  • "Em đã từng nghĩ, anh trai lạnh lùng như vậy, giống như không có hứng thú với tất cả mọi thứ xung quanh, nếu em xảy ra chuyện ngoài ý muốn, anh trai có thể cũng đi theo em không?
  • Cho nên ca ca, nếu muội thật sự rời đi trước, huynh cũng phải sống thật tốt, mang theo phần của muội đi cảm thụ chua xót và tốt đẹp của thế gian.
  • Đặt bút - - Kiều Kiều cực kỳ yêu anh trai.
  • Thế gian nào có tốt đẹp.
  • Ngươi làm sao có thể ngay cả quyền tự sát của ta cũng tước đoạt đi.
  • Ngươi biết rõ Đạo ca ca không nỡ để ngươi đi một mình.
  • Ngươi biết rõ ca ca không muốn ngỗ nghịch tâm nguyện của ngươi.
  • Ngươi biết rõ, ta sống sót cũng sẽ không vui vẻ.
  • Thế giới thứ ba, kết thúc.
14
279: Thế giới ba kết thúc (xong)