NPC: Đoàn sủng Nam Kiều / 070: Ca ca bảo hộ ngươi (canh năm)
NPC: Đoàn sủng Nam Kiều
  • Cô bé chạy ra ngoài phòng, Trần Lập Nông có chút im lặng. Vừa muốn cười vừa bất đắc dĩ.
  • Một lát sau, tiểu cô nương trở lại, làm như không có việc gì tiếp tục ăn cơm.
  • Trong chốc lát, sữa của nhân viên phục vụ cũng được bưng lên, Trần Lập Nông không muốn ăn, nhưng nghĩ đến cô bé mỗi đêm đều cho anh một ly sữa. Hơn nữa vừa rồi lại cố ý để cho hắn gọi hai ly sữa, tâm tình có chút tốt, bưng ly lên uống một ngụm.
  • chenlinong
    chenlinong
    Sữa còn nóng, em ăn chậm một chút, uống chút sữa trước đi.
  • Hắn thật sự là vì cô nương này ăn một bữa cơm mà tan nát cõi lòng.
  • Cô bé gật đầu, tiếp tục ăn.
  • Trần Lập Nông: "......
  • Mấy ngụm uống xong ly sữa kia, đặt ly xuống, vừa định để cho tiểu cô nương cũng uống ấm dạ dày, đột nhiên liền cảm thấy đầu có chút choáng váng.
  •   ……
  • Nam Kiều để đồ ăn xuống, lấy di động từ trong túi Trần Lập Nông ra, gọi điện thoại.
  • nanqiao
    nanqiao
    Anh trai, em đang ở Nhật Bản, trước cửa bệnh viện XX, anh tới đón em đi.
  • Nói chuyện điện thoại xong, cô gái lấy ít tiền từ trong túi anh, đón xe đến cửa bệnh viện theo như lời cô nói.
  • Hệ thống nhìn trợn mắt há hốc mồm.
  • xitong
    xitong
    Đậu má, anh có tiềm chất làm nằm vùng a!
  • Chiến dịch này, kế hoạch này......
  • Thiên y vô phùng? Ít nhất xem như tương đối hoàn mỹ, nếu như không điều tra kỹ.
  • Nếu dự toán không sai, lượng thuốc kia có thể cho Trần Lập Nông ngủ bốn tiếng, đến lúc đó cô hẳn là đã ở trên máy bay.
  • Ngồi ở cửa bệnh viện một lát, còn có bác sĩ hỏi cô làm sao vậy.
  • Nam Kiều lắc đầu, nói mình chỉ ngồi chờ một lát, lúc này bác sĩ mới đi vào.
  • caixukun
    caixukun
    Bảy bảy.
  • Hai giờ 40 phút.
  • Ngay khi giọng nói của Chae Seo-kun vang lên, Namjo đứng dậy và nhìn xung quanh trước khi lao mạnh về phía một bóng người.
  • nanqiao
    nanqiao
    Ca ca!
  • Cũng không bị ủy khuất, nhưng một khắc nhìn thấy Thái Từ Khôn liền cảm thấy rất ủy khuất, chóp mũi cay xè thiếu chút nữa khóc lên.
  • Đại khái là cảm thấy thế giới này đều không quá chân thật, mà Thái Từ Khôn đã bảo vệ cô từ khi cô đến thế giới này đối với cô mà nói càng thêm chân thật một chút, bởi vì bản thân cô cũng có anh trai, cũng sẽ giống như Thái Từ Khôn che chở cô.
  • Thái Từ Khôn ôm cô, rất chặt.
  • Trái tim lơ lửng kia đang từng chút yên ổn trở về, hắn nâng đầu tiểu cô nương,
  • caixukun
    caixukun
    Có bị thương ở đâu không?
  • Nam Kiều lắc đầu, dụi dụi mắt.
  • Thái Từ Khôn đau lòng vô cùng, lấy tay cô xuống, tự mình lau giúp cô:
  • caixukun
    caixukun
    Sao còn khóc? Có phải chịu ủy khuất hay không? Nói với ca ca, ca ca giúp ngươi báo thù.
  • nanqiao
    nanqiao
    Không có.
  • Ngoài miệng nói không có, giọng mũi lại ngăn không được.
  • Tâm tình bất thình lình nàng không có biện pháp khắc chế.
  • Nàng không có chịu ủy khuất, chỉ là sau khi nhìn thấy người thân cận hơn nữa được quan tâm, khó tránh khỏi sẽ mất khống chế cảm xúc.
  • caixukun
    caixukun
    Thật sự không sao chứ? Có phải tim còn đau không?
  • Thái Từ Khôn sốt ruột, Nam Kiều lắc đầu.
  • Làm nũng để cho Thái Từ Khôn ôm năm phút, Nam Kiều mới lau mắt, hít hít chóp mũi đỏ rực:
  • nanqiao
    nanqiao
    Ca ca, chúng ta trở về thôi.
  • caixukun
    caixukun
    Người tốt bụng kia đâu? Không cho ca ca cảm ơn hắn sao?
  • Thái Từ Khôn nhướng mày, không vội đi, nhưng đêm hôm khuya khoắt cũng sợ cô bé bị lạnh, khoác áo khoác trên người mình lên người cô bé.
14
070: Ca ca bảo hộ ngươi (canh năm)