NPC: Đoàn sủng Nam Kiều / 039: Thi được 11 điểm
NPC: Đoàn sủng Nam Kiều
  • Tuổi tác không phải là vấn đề.
  • Anh nghĩ vậy, nhẹ nhàng nở nụ cười, nhìn chằm chằm Nam Kiều một hồi.
  • Khi nào thì có loại tâm tư này đây?
  • Cô cứu anh, anh cảm thấy cô đơn thuần, đáng yêu, thiện lương.
  • Cô để anh làm nũng mới nguyện ý để anh ở lại, anh cảm thấy cô còn có chút phúc hắc.
  • Cô lo lắng anh ra ngoài tìm anh, anh cảm thấy trong lòng rất ấm áp, biết người bị uy hiếp là cô, anh lại cảm thấy trong lòng rầu rĩ vừa đau vừa khó chịu.
  • Đây là thích sao?
  • Chỉ là nghĩ đến cũng không có cách nào khống chế khóe miệng giương lên.
  • Đem thiếu nữ cẩn thận từng li từng tí ôm lấy đi lên lầu phóng tới trên giường đắp kín chăn, đang muốn xoay người liền bị bắt được tay.
  • Anh cụp mắt nhìn, nở nụ cười.
  • Ngồi xuống bên giường, liền lẳng lặng nhìn chăm chú vào tiểu cô nương.
  • Trong mấy ngày kế tiếp, Chu Chính Đình càng thêm chuyên chú tra F, Hoàng Minh Hạo đã sợ ngây người một đám tiểu đệ, lão đại của bọn họ đã liên tục mỗi buổi sáng là người đầu tiên đến phòng học một tuần rồi...
  • Loại tinh thần không kiên trì không buông tha này làm cho bọn họ kính nể thẳng đến - - kỳ thi tháng tới.
  • xiaodiA
    xiaodiA
    Lão đại, ngươi lần này nhất định có thể thi cao điểm!
  • Tóc vàng hấp tấp bắt đầu vuốt mông ngựa.
  • Mấy tiểu đệ bên cạnh cũng phụ họa:
  • longtaoA
    longtaoA
    Đúng vậy, lão đại, gần đây ngươi chăm chỉ như vậy, nhất định có thể thi tốt.
  • Ngay cả giáo viên bước vào cũng nhìn cậu, vỗ vai cậu và nói,
  • laoshi
    laoshi
    "Chắc chắn là có tiến bộ."
  • Lão sư tuy rằng không biết là cái gì làm cho một giáo bá nguyện ý chăm chỉ hiếu học, nhưng hắn vui mừng a, nên cổ vũ nhất định phải cổ vũ a!
  • Chỉ có Hoàng Minh Hạo không nói gì.
  • Hắn tuy rằng mỗi ngày đọc sách, nhưng có thể xem hiểu đã ít lại càng ít.
  • Những tiểu đệ kia chỉ cho rằng hắn khiêm tốn, chuẩn bị chờ sau khi có thành tích chúc mừng lão đại một chút.
  • Sau khi thi xong sắc mặt Hoàng Minh Hạo có chút khó coi.
  • Đám tiểu đệ kia không chú ý, vây thành một đoàn đang thương thảo đi đâu chúc mừng.
  • Cho đến buổi chiều, thành tích đã có.
  • Tất cả mọi người bài thi đều phát xuống, chỉ có Hoàng Minh Hạo lưu tới cuối cùng.
  • Thiếu niên mím môi, sắc mặt rất khó coi. Sư phụ nhìn hắn một cái,
  • laoshi
    laoshi
    Hoàng Minh Hạo.
  • Những người khác đều đọc điểm, chỉ có bài thi của hắn chẳng những đến cuối cùng còn chưa đọc điểm. Đám tiểu đệ kia lúc này mới ý thức được không đúng.
  • Thiếu niên đứng lên lấy lại bài thi, mắt nhìn điểm, không có biểu tình gì. A, nếu như hai tay kia không có thiếu chút nữa đem bài thi bóp nát, có lẽ có thể cho rằng nội tâm hắn không hề gợn sóng.
  • Hết giờ học rồi.
  • Lúc này ngay cả tóc vàng cũng không dám đi lên hỏi điểm.
  • Mấy người liếc nhau một cái, cuối cùng lặng lẽ bắt đầu "Đá kéo vải".
  • Cuối cùng tiểu mập mạp kia thua, trên mặt mập mạp tràn đầy thấy chết không sờn, một bước ba quay đầu lại đi tới.
  • xiaodiA
    xiaodiA
    Lão đại, lão đại, ngươi thi thế nào rồi......?
  • Hoàng Minh Hạo còn chưa trả lời, chỉ ngẩng đầu lành lạnh nhìn hắn một cái, tiểu mập mạp sợ tới mức run rẩy:
  • xiaodiA
    xiaodiA
    Lão đại, ngươi cũng đừng quá khó khăn......
  • huangminghao
    huangminghao
    Cút!
  • Tiểu mập mạp lập tức gật đầu như trút được gánh nặng:
  • xiaodiA
    xiaodiA
    Được được được.
  • Mọi người đang chờ đáp án: "......
  • Hắn rốt cuộc thi được bao nhiêu điểm?
  • Thừa dịp Hoàng Minh Hạo đi ra ngoài, mấy tiểu đệ cố lấy dũng khí lén lút gọi người nhìn thoáng qua:
  • xiaodiA
    xiaodiA
    Nằm rãnh......
  • Bài thi toán, đề một trăm năm mươi điểm, lão đại nhà bọn họ thi được mười một điểm......
  • Mấy tiểu đệ tập thể trầm mặc.
  • Bọn họ rốt cục biết trước khi thi không phải lão đại khiêm tốn khiêm tốn, đó là thật sự không nắm chắc......
  • Thiếu niên nửa tựa ở trên ban công, ngón tay ngậm điếu thuốc thật lâu không có hút qua, giữa hai lông mày lộ vẻ phiền não.
14
039: Thi được 11 điểm