NPC xuyên nhanh: Nghịch tập trò chơi / Tất Văn Quân: Học trưởng là một người giả cao lãnh 20
NPC xuyên nhanh: Nghịch tập trò chơi
  • Thẳng đến chạng vạng tối Cố Nam mới thoát khỏi cảm giác no bụng của thức ăn cho chó, hội trường lúc này đã ngồi đầy người, lúc cô đến phòng hóa trang, tạo hình của Tất Văn Quân đã làm xong.
  • Không thể không nói lão Tất nhà nàng thật đẹp trai, Vu sư đẹp trai nhất trong lịch sử không ai khác ngoài hắn.
  • Tất Văn Quân nhìn Cố Nam đã trở lại, đôi môi mỏng vốn không có một tia cong giơ lên
  • biwenjun
    biwenjun
    A Nam, ngươi đã trở lại.
  • Nếu không phải chính tai nghe được, những bạn học trong khoa của Tất Văn Quân cũng không thể tin được giọng điệu ôn nhu như vậy lại là từ trong miệng Tất Văn Quân nói ra.
  • Cố Nam gật gật đầu, đi tới bên cạnh Tất Văn Quân nhẹ nhàng ôm Tất Văn Quân một cái, dùng hành vi nói cho hắn biết mình thật sự rất nhớ hắn.
  • gunan
    gunan
    Học tỷ Tống Tần đâu?
  • Câu hỏi của Cố Nam khiến Tất Văn Quân có chút ngoài ý muốn, không ngờ Cố Nam lại hỏi chuyện của Tống Văn Quân.
  • Nhìn Tất Văn Quân sửng sốt một chút, Cố Nam thật sự rất muốn biết chuyện sau khi cô đi, nhưng cô không muốn hỏi, Tất Văn Quân tin tưởng anh như vậy, cô cũng phải tin tưởng Tất Văn Quân.
  • biwenjun
    biwenjun
    Tống Tần nàng đi làm việc rồi.
  • Câu trả lời của Tất Văn Quân rất có lệ, khiến cho trong lòng Cố Nam hoang mang hoảng hốt, dù sao Tống Vi cũng đẹp trai, phương diện học tập cũng hết sức xuất sắc, tính cách so với cô tốt hơn nhiều......
  • Tất Văn Quân như nhìn thấu tâm tư Cố Nam, xoa đầu Cố Nam, dịu dàng nói:
  • biwenjun
    biwenjun
    A Nam, không cần suy nghĩ nhiều, mau đi tạo hình đi. Tuy rằng chúng ta là biểu diễn áp trục, nhưng thời gian cũng không đủ, làm xong tạo hình có thể không có nhiều thời gian cho cậu ôn tập lời thoại.
  • gunan
    gunan
    Ừ. Nhưng Văn Quân anh cũng muốn nói cho em biết, anh tin tưởng em.
  • Cố Nam nói xong thừa dịp mọi người không chú ý kiễng chân hôn lên mặt Tất Văn Quân một cái rồi chạy trối chết đi tạo hình.
  • Quả thật đúng như Tất Văn Quân dự đoán, lúc mọi người làm xong tạo hình cách bọn họ biểu diễn còn có ba bốn tiết mục.
  • Bất ngờ chính là, Cố Nam cho rằng lấy cá tính kỳ quái của Tống Cảnh sẽ thật sự đào được quần áo đuôi cá như vậy, nhưng lần này cũng không có, cô mặc váy đuôi cá thuần trắng.
  • Chị gái thợ trang điểm nói với cô là Tất Văn Quân bỏ vốn mua trang phục, cũng khó trách lại mua tốt như vậy.
  • Chiếc váy đuôi cá này tôn lên Cố Nam rất đẹp, Tống Đình không biết từ đâu chui ra, sâu kín nói bên tai Tất Văn Quân: "Tất đại thiếu gia có hài lòng không? Đẹp thì khen tôi một chút.
  • Tất Văn Quân ừ một tiếng cũng không nhìn Tống Vi, tầm mắt không rời dừng lại trên người Cố Nam.
  • Tống Đình tức giận trợn trắng mắt, lúc này cũng chỉ có loại hành vi này mới có thể làm cho nàng hả giận một chút.
  • Đại khái khoảng tám giờ đến lúc biểu diễn áp trục, Cố Nam trăm triệu lần không nghĩ tới trước khi khai mạc lại còn có ca khúc mở đầu, là âm nhạc rất bi thương.
  • Khởi điểm của câu chuyện là từ phù thủy trẻ tuổi đối với công chúa nhân ngư nhất kiến chung tình bắt đầu, ở giữa có một đoạn độc thoại của phù thủy xem khóc rất nhiều người, kết cục vẫn là lấy phù thủy trần thuật cuối cùng mà kết thúc.
  • Nếu như ngay từ đầu ngươi đã không nhận lầm người, nếu như ngươi có thể quay đầu lại nhìn ta, thật là tốt biết bao.
  • Sau khi biểu diễn kết thúc, theo lý mà nói hẳn là đi chào cảm ơn, nhưng lúc này trước màn sân khấu chỉ có một mình cô, Cố Nam có chút không biết làm sao, mọi người đã quên chuyện này sao?
  • Trong lúc cô do dự có nên đi hay không, khán giả đột nhiên hoan hô.
  • Cố Nam quay đầu lại, đập vào mắt là ánh nến chập chờn, hoa tươi đầy đất, một chiếc đàn dương cầm cùng một người đàn ông cùng với bó hoa trên đàn dương cầm.
  • Tất Văn Quân đang chơi "Hôn lễ trong mơ", đây là một bài hát rất bi thương, phía trước là bi thương, giai điệu phía sau bị bóp méo, trở nên dịu dàng thậm chí có chút vui vẻ.
  • Một khúc kết thúc, Tất Văn Quân cầm lấy bó hoa kết ngạnh trên đàn dương cầm, mang theo nụ cười đi tới trước mặt Cố Nam.
  • Cố Nam cảm thấy người đàn ông trước mắt này mang theo ánh sáng đến gần cô.
  • Không biết vì sao, Cố Nam hiện tại rất muốn khóc, có lẽ là bởi vì còn chưa thoát khỏi trong phim.
  • Tất Văn Quân nhìn Cố Nam, nụ cười trên mặt càng dịu dàng, tình yêu trong mắt càng nồng đậm.
  • Đợi đến khi thanh âm chung quanh dần dần biến mất, Tất Văn Quân mở miệng nói:
  • biwenjun
    biwenjun
    "Tôi đã thích một cô gái từ rất lâu rồi, cô ấy luôn cô độc, cơ hồ mỗi lần tôi gặp cô ấy cô ấy đều ở một mình, tôi nghĩ cô gái này hẳn là cảm giác rất cô độc, cho nên tôi bắt đầu nảy sinh ý nghĩ muốn làm bạn với cô ấy. Sau đó phát hiện cô ấy cũng có bạn bè, chỉ có điều hơi ít, nhưng có một người thường xuyên đi cùng cô ấy, nhưng tôi vẫn muốn đứng bên cạnh cô ấy."
  • biwenjun
    biwenjun
    "Ngay từ đầu chú ý cô gái này là bởi vì thiên phú vật lý ngạo nhân của cô ấy, tôi trong lúc vô tình xem cô ấy tham gia một cuộc thi kiến thức vật lý, tốc độ đáp án thậm chí còn nhanh hơn tôi. Sau đó dần dần hiểu rõ phát hiện cô ấy là một cô gái rất tốt, trời mưa đem ô cho người khác mượn chính mình lặng lẽ chờ mưa tạnh, rõ ràng chính mình cũng lấp không đủ no còn mua thức ăn cho mèo hoang, rõ ràng rất sợ tối lại sợ quấy rầy người khác một mình đi đường ban đêm... Cô gái, sau này trời mưa anh đón em về nhà, em quan tâm người khác anh quan tâm em, cho dù đường tối thế nào anh cũng đi cùng em.
  • biwenjun
    biwenjun
    "Sau đó tôi có cơ hội quen biết cô gái kia, tôi phát hiện cô ấy và tôi nhận thức không giống nhau lắm, thậm chí sau khi ở chung có thể nói là lệch khỏi hình mẫu lý tưởng của tôi, nhưng tôi vẫn rất thích cô ấy. Chỉ là không nghĩ tới cô ấy cư nhiên sẽ nói cô ấy thích tôi, tôi vẫn cho rằng cô ấy có một người khác thích, lúc ấy tôi cao hứng không biết nên trả lời cái gì. Tôi rất may mắn mình có thể ở cùng một chỗ với cô ấy, trước kia cô ấy cũng tốt bây giờ cô ấy cũng tốt, có thể ở cùng cô ấy Đứng lên là tốt rồi.
  • biwenjun
    biwenjun
    Tôi muốn mượn cơ hội kỷ niệm ngày thành lập trường lần này, nói cho cô ấy biết Tất Văn Quân yêu Cố Nam, muốn đi cùng cô ấy cả đời, ở trong thế giới dễ thay đổi này nhìn thấy vĩnh viễn chân chính.
  • Tất Văn Quân nói xong từ trong túi lấy ra một cái hộp nhỏ, tất cả mọi người ngầm hiểu, đồ bên trong không cần nhìn cũng biết.
  • Hắn quỳ một gối xuống, hỏi ra câu thoại cũ rích kia.
  • biwenjun
    biwenjun
    Em sẽ lấy anh chứ?
  • gunan
    gunan
    Ta...... nguyện ý.
  • Cố Nam nghẹn ngào, không chút do dự vươn một tay ra, tay kia ôm mặt, dù sao hiện tại mặt cô nước mắt nhất định rất xấu.
  • wannenglongtaoxitong
    wannenglongtaoxitong
    Nam chính hảo cảm+5, hiện tại là 100
  • wannenglongtaoxitong
    wannenglongtaoxitong
    Chúc mừng kí chủ nhiệm vụ hoàn thành, trải qua 125 ngày, xếp hạng là B đẳng, hiện tại kích phát tử vong flag
  • Tất Văn Quân ôm Cố Nam vào lòng, toàn trường đều sôi trào, Cố Nam khóc càng thêm kích động.
  • Kích hoạt lá cờ chết, có nghĩa là cô ấy sẽ ra đi ngay lập tức, theo cách chết, trong khoảnh khắc hạnh phúc nhất này, để giáng đòn nặng nề nhất vào người cô ấy yêu.
  • Lúc hai người tách ra, ánh đèn trên đỉnh đầu Cố Nam rơi xuống nặng nề đập vào đầu Cố Nam.
  • Thủy tinh của bóng đèn tắt đèn vỡ nát, nối liền với trái tim Tất Văn Quân.
  • Đèn tắt không hề báo trước, Cố Nam ngã xuống không hề báo trước.
  • Tất Văn Quân có chút sụp đổ, thế giới của anh bây giờ là đen trắng, trong mắt chỉ có Cố Nam có màu sắc, mà màu sắc kia lại là màu đỏ tươi đẹp.
  • biwenjun
    biwenjun
    A Nam!
  • Tất Văn Quân gào thét, toàn hội trường ngạc nhiên, giám khảo lão sư vội vàng gọi điện thoại cấp cứu, bảo vệ cùng lãnh đạo bắt đầu sơ tán đám người, Lê Hiểu Hiểu ở hậu trường trực tiếp hôn mê bất tỉnh, các học trưởng học tỷ cũng đều khóc nói không ra lời, trong mắt La Chính phiếm lệ quang, nhưng hắn khóc không nổi.
  • biwenjun
    biwenjun
    A Nam......
  • Tất Văn Quân vô lực gọi tên Cố Nam, Cố Nam mở to mắt nhìn Tất Văn Quân, miệng khép lại rồi nói gì đó.
  • Nhưng Tất Văn Quân không có tinh lực chú ý Cố Nam nói gì nữa, thủy tinh vỡ của đèn pha đâm vào da Cố Nam, đầu Cố Nam không ngừng chảy máu, với tốc độ kinh người không ngừng chảy ra ngoài.
  • Tất Văn Quân lấy tay đẩy mảnh thủy tinh vỡ ra, nhẹ nhàng ôm Cố Nam vào lòng, dùng quần áo của mình cầm máu cho Cố Nam.
  • Cố Nam ý thức thấp, trong mắt cô là một mảnh đen kịt, nhưng cô có thể cảm giác được Tất Văn Quân đang ôm cô đang gọi cô.
  • wannenglongtaoxitong
    wannenglongtaoxitong
    Thoát khỏi thế giới...
  • 1470 thanh âm lần nữa vang lên, Cố Nam là thật muốn đi.
  • gunan
    gunan
    Tạm biệt, tình yêu của anh......
  • Cố Nam dùng hết khí lực cũng chỉ im lặng nói một câu vô lực, Tất Văn Quân căn bản không nghe được.
  • Tất Văn Quân khóc lóc nhắc tới tên Cố Nam, một lần lại một lần như điên mà hô "A Nam", cho đến khi La Chính cho Tất Văn Quân một quyền.
  • Tất Văn Quân phát hiện mình đã không còn ở hội trường trường học, mà là ở trong bệnh viện, máu trên tay cũng đã sớm khô.
  • biwenjun
    biwenjun
    A Nam đi rồi, cô ấy bỏ tôi rồi?
  • Đối mặt với vấn đề của Tất Văn Quân, La Chính không biết nên nói cái gì, hắn cũng rất khổ sở, bất quá loại khổ sở này hắn đã trải qua một lần.
  • Cố Nam này hẳn là đã trở lại thế giới cũ của cô rồi.
  • Đúng rồi, thế giới ban đầu!
  • La Chính đột nhiên nhớ tới ngày đó hình như là Tất Văn Quân nói cho hắn biết hắn không phải người của thế giới này, như vậy lão Tất có lẽ cùng một thế giới với Cố Nam.
  • luozheng
    luozheng
    Tất Văn Quân, có một chuyện tôi nghĩ cô còn chưa biết.
14
Tất Văn Quân: Học trưởng là một người giả cao lãnh 20