NPC xuyên nhanh: Nghịch tập trò chơi / Hoàng Tân Thuần: Yêu anh trai thì phải làm sao bây giờ?
NPC xuyên nhanh: Nghịch tập trò chơi
  • Trở lại chỗ ngồi lúc trước Hoàng Miên Tinh nhìn thoáng qua thời khóa biểu, vật lý chính trị hóa học ngữ văn, thay đổi vừa tan học cái kia tiết cuối cùng chính là toán học.
  • Hoàng Miên Tinh thở dài, một chút buổi trưa đều có tiết ngày lần trước thể nghiệm đã là bốn năm trước, tuy rằng chính mình thành tích vẫn luôn rất tốt, nhưng là trở lại trung học sách giáo khoa vẫn là có chút xa lạ a.
  • Hoàng Miên Tinh nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay, còn bốn phút nữa là phải đi học, cô từ trong ngăn kéo rút sách vật lý ra tùy ý lật vài cái, nhìn thấy nội dung đã lâu không thấy, trong đầu Hoàng Miên Tinh trong nháy mắt có chút ấn tượng.
  • Nhớ năm đó mình thiếu chút nữa chết dưới đề thi, quả nhiên là không quên được.
  • Cái kia......
  • Nghe được thanh âm, Hoàng Miên Tinh quay đầu nhìn thoáng qua bạn cùng bàn của mình, vẻ mặt của cô có chút là lạ, như là sợ hãi lại như là lo lắng, ý vị không rõ.
  • huangmianxing
    huangmianxing
    Có chuyện gì vậy?
  • Hoàng Miên Tinh hỏi một câu, trong đầu bắt đầu nhớ lại bạn cùng bàn của mình.
  • Hoàng Miên Tinh phát hiện nguyên chủ trước kia là khoa văn ban, hiện tại đã phân khoa hơn một học kỳ, cô và những người này cũng mới quen biết một học kỳ, lại thêm cha mẹ nguyên chủ ly hôn dẫn đến tính cách cô vẫn quái gở, cho nên cô và người trong lớp này đều không quen biết.
  • Hoặc là nói cách khác, ở trong trường học này nàng trên cơ bản không có bạn tốt, cũng đều không quen.
  • Hơn nữa trong hồi ức của nguyên chủ trên cơ bản chưa từng cùng bạn cùng bàn trao đổi qua, về phần an bài vẫn là chủ nhiệm lớp tự an bài.
  • Bạn cùng bàn có chút ngoài ý muốn Hoàng Miên Tinh cư nhiên để ý đến mình, bình thường cô muốn tìm Hoàng Miên Tinh nói chuyện phiếm vĩnh viễn đều là trầm mặc, hơn nữa còn là loại mặt lạnh, nhưng lần này vẻ mặt Hoàng Miên Tinh rất ôn nhu, ngữ khí cũng vậy.
  • Cái kia......
  • Bạn cùng bàn ấp úng nửa ngày một câu cũng không nói ra, Hoàng Miên Tinh nhíu mày
  • huangmianxing
    huangmianxing
    Là có chuyện gì sao?
  • "Cái kia nghe nói Bạch Lạc Lạc bạn học nàng rất hỗn, ta cảm thấy ngươi vẫn là không nên chọc nàng tốt hơn, lúc trước giống như có một cái nữ sinh chọc tới nàng, đã bị nàng đánh thật thảm, ngươi vẫn là cùng nàng bảo trì chút khoảng cách tốt hơn."
  • Những lời này của bạn cùng bàn nghe rất khó nghe, nhưng ý định ban đầu của cô là quan tâm đến mình, Hoàng Miên Tinh thở dài mở miệng nói:
  • huangmianxing
    huangmianxing
    Cám ơn, nhưng Bạch Lạc Lạc sẽ không làm gì ta, hơn nữa nàng rất tốt, không giống như các ngươi nói.
  • Bạn cùng bàn gật đầu không nói thêm gì nữa, chỉ cảm thấy đó là chuyện của Hoàng Miên Tinh, hơn nữa chuyện Bạch Lạc Lạc tất cả mọi người truyền như vậy cũng không biết là thật hay giả, nhưng nàng quả thật không phải là một học sinh tốt, cho nên có thể tránh liền tránh.
  • Liên tục học xong ba tiết, Hoàng Miên Tinh phát hiện hiện tại lực chuyên chú của mình thật sự không được, tiết thứ nhất mình thật sự hết sức chăm chú, tiết thứ hai phát một hồi ngây ngốc một hồi kém, tiết thứ ba hoàn toàn đi vào cõi thần tiên.
  • Hoàng Miên Tinh thậm chí cũng bắt đầu hoài nghi mình trước kia làm sao chuyên chú như vậy.
  • Sau ba tiết học này mọi người trên cơ bản đều đang thảo luận chuyện Bạch Lạc Lạc cùng Hoàng Miên Tinh, có tò mò hai người khi nào thì quen thuộc như vậy, có hoài nghi Hoàng Miên Tinh có phải cũng là thiếu nữ bất lương hay không, cũng có hoài nghi Bạch Lạc Lạc kỳ thật không phải thiếu nữ bất lương tung tin vịt cũng là giả, nhưng càng nhiều thảo luận là thiếu nữ bất lương Bạch Lạc Lạc đi học cư nhiên ghi chép!
  • Tiết cuối cùng là tiết của Hoàng Tân Thuần, một số nữ sinh vốn ỉu xìu khi chuông lên lớp vang lên trong nháy mắt tinh thần phấn chấn, trong đó bao gồm cả Hoàng Miên Tinh cũng vậy.
  • Trước khi Hoàng Tân Thuần tiến vào, Bạch Lạc Lạc cố ý tạo ra tiếng vang, tầm mắt cả lớp đều nhìn qua, chỉ thấy Bạch Lạc Lạc nháy mắt với Hoàng Miên Tinh, còn so tâm với nàng.
  • Hoàng Miên Tinh bất đắc dĩ cười cười, ba ban đồng học mỗi cái biểu tình trên mặt đều rất đặc sắc, thật là quá không thể tưởng tượng nổi.
  • Một người là học sinh làm người ta không có biện pháp nhất toàn khối, một người là học sinh có thành tích toàn khối chiếm top 10, một người là nữ ma đầu hỗn thế, một người cao lãnh đáng yêu, hơn nữa hai người ở trong lớp cũng không có cùng xuất hiện, nghĩ như thế nào hai người cũng không thể là bạn tốt a.
  • Một giây trước lực chú ý của mọi người còn ở góc phòng học Bạch Lạc Lạc dưới thân, một giây sau lực hấp dẫn của mọi người đã bị Hoàng Tân Thuần đứng ở cửa phòng học ho khan một tiếng hấp dẫn.
  • huangxinchun
    huangxinchun
    Giữa giờ xảy ra chuyện gì thú vị sao? Sao lại nhìn bên kia? Tan học lại xem, bây giờ là giờ lên lớp.
  • Hoàng Tân Thuần vừa cười vừa đi lên bục giảng đặt tài liệu soạn bài của mình lên bàn giảng.
  • huangxinchun
    huangxinchun
    Chào buổi chiều các bạn.
  • Không đứng dậy trong ấn tượng của Hoàng Miên Tinh, chỉ là một câu hỏi thăm đơn giản.
  • Không biết có phải là ảo giác của Hoàng Miên Tinh hay không, cô luôn cảm thấy tâm trạng hiện tại của Hoàng Tân Thuần rất tốt, hơn nữa lúc ân cần thăm hỏi cô luôn cảm thấy ánh mắt của Hoàng Tân Thuần hữu ý vô tình xẹt qua người cô vài cái.
  • Chào cô Hoàng.
  • Giọng nói so với trong tưởng tượng của Hoàng Miên Tinh, giọng nói của nữ sinh cũng đặc biệt lớn, trong hồi ức của nguyên chủ Hoàng Tân Thuần hình như vẫn luôn là như vậy.
  • huangxinchun
    huangxinchun
    "Tốt, vậy chúng ta liền bắt đầu tiếp theo tiết trước nội dung tiếp tục đi xuống, tiết trước chúng ta nói đến sắp xếp tổ hợp..."
  • Hoàng Tân Thuần nói xong cắm USB vào máy tính, trên màn hình ở giữa bảng đen xuất hiện tiêu đề chữ viết quen thuộc của Hoàng Miên Tinh.
  • Hoàng Tân Thuần giảng rất hay, nhưng Hoàng Miên Tinh đến tận bây giờ một chữ cũng không nghe lọt, toàn bộ lực chú ý đều ở trên người Hoàng Tân Thuần.
  • Trong không khí yên tĩnh có chút không bình thường, Hoàng Miên Tinh nhìn Hoàng Tân Thuần nhìn ra thần đột nhiên ý thức được cái gì, tầm mắt cô lệch đi phát hiện trên màn hình là một đề mục.
  • Hoàng Miên Tinh thu hồi tầm mắt, lặng lẽ nhìn chung quanh, phát hiện tất cả mọi người đang tính đề mục.
  • huangxinchun
    huangxinchun
    Sắp xếp tổ hợp đối với các em mà nói luôn tương đối khó, nhưng đề này khó thì không khó. Thầy thấy bạn học Hoàng Miên Tinh hết nhìn đông tới nhìn tây, đã viết xong chưa? Nào, chia sẻ đáp án cho các em.
  • Hoàng Tân Thuần nhìn Hoàng Miên Tinh, trong mắt tràn đầy hài hước.
  • Ánh mắt đại đa số bạn học trong lớp từ trên bản nháp dần dần chuyển đến trên người Hoàng Miên Tinh, một số ít các đại lão còn ở trên bản nháp suy tính đề tài không khó nhưng rất phiền này trong miệng Hoàng Tân Thuần.
  • bailuoluo
    bailuoluo
    Phốc xuy!
  • Phía sau phòng học truyền đến một tiếng cười đùa, Hoàng Miên Tinh không cần đi phân biệt cũng biết nhất định là Bạch Lạc Lạc, cô đã có thể tưởng tượng được khuôn mặt vui sướng khi người gặp họa của Bạch Lạc Lạc.
  • Hoàng Miên Tinh chậm rãi từ trên ghế đứng lên, mặt cô xám như tro tàn, đề này cô nhìn quả thật quen mắt, trước kia hình như đã làm nhưng phải cho cô thời gian suy tính!
  • Đợi hơn mười giây, Hoàng Miên Tinh không nói ra đáp án, Hoàng Tân Thuần thở dài, ngữ khí có chút cưng chiều nói:
  • huangxinchun
    huangxinchun
    Được rồi, lần sau đừng ngẩn người, lúc nên nghe giảng thì nghe giảng thì viết đề, ngồi xuống đi. À đúng rồi, sau khi tan học theo tôi đến văn phòng một chuyến.
  • Nói thì nói như vậy, Hoàng Tân Thuần thật sự rất hưởng thụ cảm giác bị Hoàng Miên Tinh nhìn chăm chú.
  • Trong mắt người mình thích cũng chỉ có mình, cảm giác này đổi lại ai cũng sẽ vui sướng.
  • Hoàng Miên Tinh sau khi ngồi xuống, phía dưới truyền đến một trận tiếng nghị luận, thậm chí có lớn mật nữ sinh nói thẳng: "Hoàng lão sư ta cũng không có chăm chú nghe giảng bài, ta cũng nên đi!"
  • Hoàng Tân Thuần chỉ cười cười không nói gì, tiếp tục chương trình học kế tiếp.
  • Sau khi lớp học kết thúc, Hoàng Tân Thuần thu dọn đồ đạc, không quên nói với Hoàng Miên Tinh một câu
  • huangxinchun
    huangxinchun
    "Tôi sẽ gặp cô trong văn phòng."
  • Hoàng Miên Tinh có chút không tình nguyện gật đầu, tuy rằng cô không rõ lắm Hoàng Tân Thuần là đơn thuần tìm cô nói chuyện hay là sẽ có chút gì khác, nhưng cô thật sự không thích bị gọi đến văn phòng.
  • Hoàng Miên Tinh vừa thu dọn cặp sách vừa thở dài, nhìn dáng vẻ ủ rũ của cô, nữ sinh vừa rồi to gan trêu chọc: "Sao cậu lại như vậy, tớ ước gì bị gọi qua đó.
  • Hoàng Miên Tinh cười cười không nói gì với nữ sinh kia, sau đó có nữ sinh mở miệng nói: "Cậu xem náo nhiệt cái gì, ai mà không biết cô Hoàng là anh Hoàng Miên Tinh được không? Đoán chừng nói vài câu, cô Hoàng liền nhân tiện mang cô ấy về.
  • Đúng vậy đúng vậy.
  • Bên cạnh có nữ sinh phụ họa.
  • Ai, em nói chơi một chút thôi. Lại nói em cũng muốn có một người anh trai giống như thầy Hoàng, thầy Hoàng nhất định rất cưng chiều Miên Tinh, em rất hâm mộ.
  • Nữ sinh to gan nói xong thu dọn xong cặp sách rời đi, trước khi đi còn ném tới ánh mắt hâm mộ về phía Hoàng Miên Tinh.
  • Hoàng Miên Tinh thở dài, ngoại trừ những người thân cận, dường như tất cả mọi người đều cho rằng mình và Hoàng Tân Thuần là anh em ruột.
14
Hoàng Tân Thuần: Yêu anh trai thì phải làm sao bây giờ?