NPC xuyên nhanh: Nghịch tập trò chơi / Chu Chính Đình: Tướng quân không nên quá si tình 2
NPC xuyên nhanh: Nghịch tập trò chơi
  • Zurich ấu nhìn thân ảnh mơ hồ trong gương đồng, miễn cưỡng mạnh mẽ có thể nhìn ra bộ dáng của mình, sa y màu đỏ khoác ở trên người thật là quyến rũ, mi tâm một đóa hồng sắc bờ hoa ấn càng tôn lên vài phần yêu diễm.
  • Màu da của Zurich rất trắng, trắng đến có chút dọa người, môi bởi vì bôi mỡ môi đặc biệt đỏ, cả người thoạt nhìn lại có một chút xinh đẹp bệnh hoạn.
  • Chi a - -
  • Cửa phòng bị đẩy ra, một nữ nhân mặt đầy son phấn mặc có chút bại lộ lắc một cây quạt đi vào, nàng nhìn Tô Lê Ấu ngồi ở trên ghế đã sớm ăn mặc xong hài lòng gật gật đầu.
  • Quả nhiên là người đứng đầu Phong Nguyệt Lâu, nhìn tư sắc của ngươi xem, đêm nay nhất định có thể bán được giá tốt.
  • Tú bà đột nhiên nở nụ cười, son phấn trên mặt rơi xuống áo khoác của Tô Lê Ấu.
  • Tô Lê Ấu hồi tưởng lại ký ức của nguyên chủ, nàng hình như đã thỏa thuận với tú bà trước mắt này, chỉ bán nghệ không bán mình, trong nguyên thế giới cũng chưa từng xảy ra loại tình huống này, chẳng lẽ nội dung vở kịch có thay đổi?
  • suliyou(gu)
    suliyou(gu)
    Mẹ Giang, hình như con đã ước định với mẹ chỉ bán nghệ không bán thân.
  • Tô Lê Ấu phủi tay áo dính son phấn, trên mặt bình tĩnh xuất hiện một tia tức giận.
  • Tú bà được gọi là Giang ma ma đột nhiên nắm lấy cổ tay của mình, trong con ngươi lộ ra một tia ác sắc: "Tô Lê Ấu, từ khi ngươi vào nghề của chúng ta nên biết không ai có thể sạch sẽ đi ra ngoài, kiếm bạc cho ta.
  • Cổ tay Tô Lê Ấu bị mẹ Giang bóp có chút phiếm hồng, mẹ Giang trừng mắt liếc cô một cái bước nhanh ra ngoài cửa, trước khi rời đi dặn dò tiểu nhị trông chừng Tô Lê Ấu.
  • Nhìn cửa phòng bị khóa, trong lòng Tô Lê Ấu có chút bất an, cô quay đầu nhìn cửa sổ đang mở, nảy ra một kế.
  • Bên kia.
  • Trên đài quan sát Phong Nguyệt lâu, không ngừng có nữ tử dựa vào La Vân Hi cùng Chu Chính Đình, Chu Chính Đình bị mùi son phấn trên người những nữ tử này hun có chút chịu không nổi.
  • Hắn đường đường hộ quốc tướng quân vậy mà bị buộc tới nơi phong hoa tuyết nguyệt này, thật sự là có tổn thương toàn cục, nếu việc này truyền ra, hắn ở kinh thành còn có mặt mũi ở lại sao?
  • La Vân Hi ở một bên thì ngược lại, phe phẩy quạt cười đến vui vẻ, Chu Chính Đình thật sự không rõ đường đường là vua một nước tới nơi này làm gì.
  • zhuzhengting(gu)
    zhuzhengting(gu)
    Bệ hạ, thần không rõ người hiếm khi ra khỏi hoàng cung, vì sao phải tới nơi tục tĩu bậc này.
  • Ai ngờ câu trả lời của La Vân Hi khiến Chu Chính Đình tức gần chết.
  • luoyunxi
    luoyunxi
    Bởi vì chưa từng tới nơi này, cảm thấy rất là tò mò, liền đi vào.
  • La Vân Hi nhìn Chu Chính Đình mặt đen như mực không khỏi cười ra tiếng, trêu ghẹo nói:
  • luoyunxi
    luoyunxi
    Ái khanh, chúng ta chỉ là đến xem một chút cũng không làm gì, ngươi xem vũ đạo của những nữ tử kia không kém so với vũ nữ trong cung a.
  • Nói xong sắc mặt Chu Chính Đình càng tệ hơn.
  • La Vân Hi thu hồi quạt, theo sau nói:
  • luoyunxi
    luoyunxi
    Nếu ái khanh không thích có thể ra ngoài dạo chơi.
  • Sau khi Chu Chính Đình rời đi, Giang ma ma nhìn khách nhân trong hội trường so với ngày xưa nhiều hơn gấp mấy lần thật là mừng rỡ.
  • Không phải cái gì khác, những khách nhân này đều là vì nhìn thấy phương dung của Tô Lê mà đến.
  • Toàn bộ người trong kinh thành đều biết người đứng đầu Phong Nguyệt lâu là mỹ nhân trăm năm khó gặp một lần, chỉ là gặp qua rất ít người, nhưng nghe nói gặp qua hồn người liền muốn bị câu đi, trong đầu đều là Tô Lê Ấu.
  • Bình thường Tô Lê Ấu lên sân khấu diễn tấu cầm khúc đều là cách vài tấm bình phong, mà nay Phong Nguyệt Lâu lại muốn bày ra hình dáng của nàng còn muốn bán đi đêm đầu tiên của nàng, tự nhiên khách nhân nhiều hơn không ít.
  • La Vân Hi cũng là có nguyên nhân này mới tới, dù sao yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu.
  • Giang ma ma lên đài nói một phen, nói là trước tiên xem một chút kịch hay cuối cùng, kịch hay này không cần phải nói cũng biết là cái gì.
  • Trong phòng.
  • Tô Lê Ấu đứng ở cửa sổ do dự một hồi lâu, rốt cục quyết định nhảy qua cửa sổ chạy trốn.
  • Cô leo lên bệ cửa sổ nhắm mắt lại, thầm đếm năm con số rồi tung người nhảy lên.
  • Hả? Không đau?
  • Tô Lê Ấu cho rằng cao như vậy cô nhảy xuống sẽ ngã rất thảm, không nghĩ tới một chút cũng không đau, cả người còn nhẹ nhàng bay bổng.
  • Cô vừa ngẩng đầu, một gương mặt rất đẹp đập vào mắt mình, chính là biểu tình có chút kinh ngạc.
  • zhuzhengting(gu)
    zhuzhengting(gu)
    Tô...... Lê Ấu?
  • ——————————————————
  • liuyici(zuozheluanru)
    liuyici(zuozheluanru)
  • liuyici(zuozheluanru)
    liuyici(zuozheluanru)
14
Chu Chính Đình: Tướng quân không nên quá si tình 2