Memoria (Ver Chat) / Lần đầu cảm nhận...
Memoria (Ver Chat)
  • Thằng nghịch tử!
  • Thứ vô dụng !
  • Đồ bất tài !
  • Đó là những từ mà nhiều người dùng để nói cậu. Nhưng Benson cũng đã quen với những câu đó rồi, cậu không muốn chấp và cũng chả muốn quan tâm đến điều đó.
  • Mỗi lần đi lên trường, lại là những con người nhìn cậu với ánh mắt coi thường, với những lời bàn tán rêu rao khắp cả trường.
  • Phụ
    Phụ
    "Thằng đó hình như chuyên gia phá phách đó đúng không ?"
  • Phụ
    Phụ
    "Nghe nói nó còn hay đi dây dưa với mấy đứa nghiện ngập nữa!"
  • Mỗi lần như vậy cậu chỉ nói thầm một câu.
  • Benson
    Benson
    Một lũ phiền phức...
  • Cũng đã được 1 tuần kể từ khi cậu chuyển đến trường học mới, nhưng có vẻ như mọi thứ vẫn cứ như cũ, không gì thay đổi cả.
  • Một hôm khi đang ngủ trong lớp. Mấy bài học trong lớp hoàn toàn không khiến cho cậu hứng thú, ngược lại còn làm cho cậu buồn ngủ.
  • Khi này giáo viên mới đi tới gõ đầu cậu bằng một cuốn sách.
  • *BỘP*
  • Phụ
    Phụ
    Thằng nhóc này, bộ đi học chỉ biết ngủ thôi sao, vậy thì lên lớp để làm cái gì hả ?
  • Cả lớp đồng loạt quay xuống bắt đầu xì xào.
  • Phụ
    Phụ
    Sao nó không ở nhà cho rồi luôn đi, làm ảnh hưởng cả lớp.
  • Phụ
    Phụ
    Chấp làm gì mấy cái đứa nghiện ngập, ăn chơi xa đoạ.
  • Phụ
    Phụ
    Đúng là chỉ làm thêm chật lớp.
  • Mấy câu nói này cậu nghe cũng phát ngán luôn rồi nên cũng chả để tâm cho lắm.
  • Giáo viên thấy cậu có thái độ thờ ơ như vậy cũng chỉ biết thở dài bực tức quay trở lại bài học.
  • Benson cũng đã quen với việc chỉ có một mình, kể từ khi cấp 2 đến giờ, cậu không có ai để làm bạn, một người cũng không. Các phụ nữ trong cũng đồn ra đồn vào về gia đình cậu, khiến cho mọi đứa trẻ xung quanh không ai dám lại gần cậu.
  • "Đừng chơi với nó, ba nó buôn ma tuý đấy." Đó là những gì họ nói về gia đình cậu, một gia đình tan nát, cậu cũng chả biết ba của mình đang ở đâu, ông chỉ đơn giản là biến mất thôi, công an cũng không tìm ra được, người mà cậu gọi là "mẹ" trên danh nghĩa cũng không thể liên lạc được với ông. Như thể hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời cậu vậy.
  • Gần như trong mắt cậu không còn hiện lên được thứ được gọi là tia hy vọng nữa.
  • Thấy không nói gì cậu học sinh ngỗ ngược này nên chỉ biết thở dài ngán ngẩm quay lại giảng bài.
  • Giáo viên vẫn cố gắng giảng bài, nhưng Benson không thể tập trung vào nội dung nào cả. Cậu chỉ cảm thấy chán ghét với cuộc sống hiện tại, với sự bất lực trước những lời đồn đại về gia đình mình. Cảm giác khó chịu ngập tràn trong tâm trí cậu, khiến cho việc học tập trở nên vô nghĩa. Không thể chịu nổi thêm những tiếng xì xào xung quanh mình, Benson tức giận đứng lên đạp đổ cả bàn ghế tính đi khỏi lớp, mọi người trong lớp đều vô cùng bất ngờ, một số người cười đùa và tiếp tục đưa ra những lời giễu cợt cậu, Benson vừa mới đi tới của lớp thôi thì đã một cậu bạn ngồi đó nói một câu:
  • Phụ
    Phụ
    Đúng là thằng cha nghiện ngập của nó đẻ ra một thằng con cũng chẳng ra gì nhỉ ?
  • Lần này Benson không nhịn nữa, không nói không rằng gì, ánh mắt cậu trở nên hung dữ, đôi bàn tay nắm chắc và gồng lên cơ lập tức lao tới đấm thẳng vào cậu nam sinh đó.
  • Benson
    Benson
    THẰNG KHỐN !
  • BỐP
  • BỐP
  • Cả lớp ngay lập hoảng loạn lập tức chạy tới, cố gắng lôi Benson ra nhưng tất cả cũng chỉ bị cậu hất ra, tay vẫn không ngừng đưa ra những cú đấm vào mặt cậu bạn nam sinh cùng lớp kia, cậu đấm như thể để giải tỏa nỗi tức giận ở trong lòng, đấm như để giải tỏa nỗi uất ức ở trong lòng, nhưng không hiểu sao nước mắt của cậu bỗng chảy ra, cậu nhớ tới ba của mình. Trong ký ức của cậu, ông là một người dịu dàng, một người có bờ vai rộng lớn cõng cậu chạy vui đùa, chứ không phải như những lời đồn ra tiếng vào kia.
  • Benson
    Benson
    BA CỦA TAO KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI NHƯ VẬY !
  • Khung cảnh trở nên thật hỗn loạn, giáo viên thấy không cản liền báo cho bảo vệ lên cản lại.
  • ----------------------------------------------------------------
  • Tại phòng hiệu phó.
  • Giáo viên chủ nhiệm đã phải mất rất nhiều thời gian để có thể hỏa giải bên phía phụ huynh của cậu nam sinh kia, còn với Benson không muốn xin lỗi, người mẹ kế của cậu phải đứng ra thay mặt, đứng trước vị phụ huynh kia, bà nhận vô số những lời chỉ trích, lời xúc phạm.
  • "Cái loại vô học như nó cô không cần phải xin lỗi thay cho, đúng là thằng ba nghiện ngập sinh ra đứa con vô dụng! "
  • Dù không phải ruột thịt nhưng với cô Benson chính là con mình, khi nghe những lời nói này bà cũng cảm thấy tức giận và đau lòng vì cậu bé phải chịu những lời lẽ ác ý như vậy, nhưng nếu như lần này Benson bị đuổi, cô sợ các trường khác sẽ không nhận cậu vô học nữa, nếu vậy thì tương lai nào có thể rộng mở cho cậu nữa chứ ? Chính vì thế dù có bực dọc, khó chịu tới đâu cũng phải cắn răng nhẫn nhịn
  • Hiệu phó: Benson, em có gì muốn nói không?
  • Benson không nói gì, chỉ ngồi ngẩng mặt nhìn lên trần nhà, chân gác chéo, gương mặt đầy lạnh lùng.
  • đầy
  • Mẹ kế Benson ngồi bên cạnh Benson, nhẹ nhàng khuyên bảo:
  • "Con à, nghe mẹ xin lỗi bạn đi con, coi như mình sai cho mọi thứ bình thường trở lại, ráng học đàng hoàng lại đi con !"
  • Benson thở dài một hơi, cậu nhìn mẹ kế, rồi liếc sang hiệu phó.
  • Benson
    Benson
    Thưa thầy hiệu phó, em không có gì để nói. Em không sai.
  • Hiệu phó nhìn Benson với ánh mắt ngạc nhiên:
  • "Em không sai? Em đánh cậu cậu nam sinh kia, khiến cậu ấy bị thương. Em không coi đó là sai sao?"
  • Benson
    Benson
    Cậu ta là người đã gây chuyện trước, nó xúc phạm ba tôi !
  • Mẹ kế Benson: Benson, con đừng nói như vậy.
  • Vị phụ huynh kia tỏ ra khinh thường:
  • "Thế nó có nói sai điều gì, ba mày đi buôn bán làm ăn phạm pháp, cho con tao có nói gì thì đó cũng là sự thật mà thôi !"
  • Benson
    Benson
    Bà...
  • Mẹ kế Benson lập tức nắm lấy tay cậu cản lại.
  • "Benson ! Đừng mà con !"
  • Nhìn vào ánh mắt của bà, cậu lập tức bình tĩnh trở lại mà ngồi xuống.
  • Thầy hiệu phó nhìn Benson gật gù đầy khó chịu:
  • "Em có lý do để tức giận, nhưng hành động của em vẫn là sai. Em đã vi phạm nội quy của nhà trường, và em sẽ phải chịu hình thức kỷ luật thích đáng."
  • Benson
    Benson
    Tôi không quan tâm.
  • Benson nói với giọng đầy bực tức đầu quay đi chỗ khác.
  • Hiệu phó giọng nghiêm túc: "Em cần phải hiểu rằng hành động của em là không thể chấp nhận được. Em đã vi phạm nội quy của nhà trường, và em sẽ phải chịu hình thức kỷ luật thích đáng. Em có thể về nhà suy nghĩ lại hành động của mình."
  • Vị phụ huynh kia cùng con mình đứng lên về trước, trước khi đi còn không quên để lại ánh khinh miệt.
  • "Đúng là cái thứ không ra gì !"
  • Căn phòng chìm dần vào trong im lặng.
  • --------------------------------------------------
  • Benson bị kỷ luật, đình chỉ học 1 tuần.
  • "Cô cũng nên nói chuyện với Benson về hành động của em ấy. Hãy giúp em ấy hiểu được rằng hành động của em ấy là sai, và em ấy cần phải thay đổi."
  • Mẹ kế Benson không nói gì, chỉ cúi chào rồi cùng với Benson đứng lên cùng đi ra khỏi phòng. Đi trên hành làng, 2 người đi cách cả 1 khoảng cách, Benson đi phía trước, bà đi sau quan sát cậu, bà quan sát xung quanh, nhưng học sinh đi qua cứ liếc nhìn cậu rồi xì xào gì đó nhưng khi thấy bà thì họ lại vội đi nhanh qua. Lòng bà lại càng đau hơn khi nghĩ ngày nào Benson cũng phải chịu đựng những ánh mắt này. Mình bà chịu thôi là được rồi, nó thì có liên quan gì chứ, thằng bé nó cũng chỉ vì thiếu thốn tình thương thôi.
  • Ngồi trên chiếc xe khách, trên xe hôm nay lại rất ít khách. Hai mẹ con ngồi cuối xe, Benson ngồi cạnh hoàn toàn không nói câu nào, chỉ đưa mặt nhìn qua cửa xe. Người phụ nữ thở dài:
  • "Benson này, mẹ nghĩ rồi, hay là nghỉ học đi con ?"
  • Benson
    Benson
    Sao ?!
  • Benson tưởng là mình nghe lộn, liền quay sang nhìn mẹ kế đầy kinh ngạc.
  • "Ta nghĩ kỹ rồi, môi trường giáo dục như thế này mẹ cũng không an tâm mà để cho con học ở đây, đi học để cho con có một môi trường học tập tốt, để con có thêm động lực để không thua kém bất cứ ai, có tương lai tươi sáng, vậy mà chứng kiến một môi trường như thế này, mẹ nghĩ rồi, thà không thì con về theo ta phụ bán hàng một thời gian, dành dụm được chút tiền rồi cho con đi học một cái nghề cũng được."
  • Benson nhìn khuôn mặt của bà đầy trầm tư, trong lòng cảm thấy bức bối kinh khủng.
  • Benson nhận ra rằng hành động của mình thiếu kiểm soát, cậu không thể kiềm chế được cảm xúc của mình, giống như một cỗ máy đã được kích hoạt vậy. Nhưng giờ đây nhìn vào người phụ nữ này thì lại cảm thấy như hối hận.
  • Cậu cũng biết với bà ấy cũng chẳng dễ dàng khi phải chịu sự dè bỉu của cả hai bên nội ngoại, những lời lẽ cay nghiệt xúc phạm. Người phụ nữ khẽ lau nước mắt.
  • "Cố gắng lên con, ai cũng có tương lai tốt đẹp, nếu có nỗ lực thì chắc chắn sẽ được đền đáp."
  • Benson
    Benson
    .....
  • Không hiểu sao mắt cậu cũng trở nên rưng rưng, cậu lại quay đầu ra phía khác, tránh bị phát hiện.
  • Người phụ nữ thấy vậy chỉ mỉm cười.
  • "Đều là tương lai của con cái, trường này không hợp thì sẽ có trường khác, còn không thì sẽ có cách khác, nghe mẹ...không, nghe ta lần này, cùng nhau cố gắng, nhất định sẽ đạt được mục tiêu trong tương lai, sẽ thành công."
  • Nếu là sự khó chịu, bực tức, nóng giận thì Benson sẽ không ngại gì che giấu, nhưng có lẽ lần này anh kìm nén được cảm xúc nữa, những tiếng nấc cứ thế vẫn không thể nào thoát khỏi miệng. Phải mất một lúc cậu mới đáp lại:
  • Benson
    Benson
    Um...
  • Benson có lẽ cũng cảm nhận được chút hy vọng nào đó, có lẽ mọi thứ rồi sẽ ổn thôi.
  • Chỉ vậy thôi đã thắp một tia hy vọng cho cả 2 con người. Một người phụ nữ ngồi ngay gần đó đã nghe được toàn bộ cuộc hội thoại, cô khẽ lấy điện thoại ra nhắn tin cho ai đó rồi cất lại.
14
Lần đầu cảm nhận...