Mỗi Ngày Em Trai Nhỏ Đều Thích Tôi / Chương 5: Em trai nhỏ sẽ thi vào trường đại học XX
Mỗi Ngày Em Trai Nhỏ Đều Thích Tôi
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Hửm?
  • Park JinMin nghiêng đầu, biểu cảm không quá bất ngờ, hỏi Jeon JungKook:
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Tại sao?
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Sắp tới em sẽ nhập học ở đây luôn, nhưng mà vì vẫn chưa tìm được nhà trọ ưng ý, nên em muốn sống chung với hyung một thời gian dài.
  • Jeon JungKook lẳng lặng quan sát trạng thái của Park JinMin, nhìn thấy anh dường như không có ký ức nào liên quan đến hắn đêm hôm đó, cảm xúc bỗng dâng lên một cổ khó chịu.
  • Anh luôn là người như vậy sao?
  • Phóng khoáng... tình một đêm?
  • Jeon JungKook nghiến răng tối mặt, hai con mắt nheo xuống, nhìn sâu vào vết hôn ti tí trước hõm vai Park JinMin.
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Hyung, chỉ là ở tạm thời thôi...
  • Park JinMin thở dài rồi gật đầu một cái.
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Được rồi, em cứ ở đây đi, không cần chuyển đi đâu.
  • Không để Jeon JungKook vui mừng quá lâu, Park JinMin nói tiếp.
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Nhưng mà bình thường anh sống rất bê tha, cũng thường xuyên ngủ bên ngoài, nếu như em đã quyết định sống ở đây, vậy cũng không được ở không.
  • Jeon JungKook hiểu ý liền mĩm cười gật đầu, vui vẻ ôm lấy Park JinMin, thì thầm vào tai.
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Hyung yên tâm, em rất tin tưởng vào tay nghề của bản thân. Chắc chắn sẽ có cơm mỗi ngày cho anh ăn, quần áo em cũng sẽ giặt, việc nhà cửa đều do em đảm nhiệm hết.
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Mỗi ngày... đều sẽ chờ anh về nhà.
  • Cả hai sẽ giống như một đôi vợ chồng trẻ.
  • Park JinMin càng nghe càng nổi da gà, anh sống hơn ba mươi năm rồi còn chưa hiểu hết ý nghĩ của việc có người ở nhà chờ đợi, vậy mà bây giờ nghe từ miệng Jeon JungKook thật có chút không tiêu hóa kịp.
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Được được, em đừng nói nữa, nói nữa anh sẽ cảm thấy có lỗi với bạn gái của em mất.
  • Vỗ vỗ tâm lưng to lớn của em trai nhỏ Jeon JungKook, Park JinMin lúng túng chẳng hiểu sao lại có cảm giác trên người Jeon JungKook có mùi rất quen, tựa như đã ngửi được ở đâu đó.
  • Nhưng mà có khi đó là mùi của trai đẹp cũng nên.
  • Park JinMin tạm thời không muốn nghĩ tới, liền cùng Jeon JungKook thu dọn một số đồ vật trong căn phòng mới.
  • Căn phòng không to, nhưng lại có cửa sổ rất thông thoáng, nếu so sánh với căn phòng ọt ẹc chó còn chê của Park JinMin, có thể thấy Jeon JungKook chính là hình mẫu hoàn toàn trái ngược với anh.
  • Một chàng trai điển hình gọn gàng sáng lạng của mọi cô gái.
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    JinMin hyung, em đề suất hay là cùng nhau dọn luôn phòng của anh đi. Sạch sẽ một chút thì làm việc mới có hiệu quả, với lại, công việc của anh là giảng viên đại học nữa.
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Phòng sạch… mới làm gương cho học sinh được.
  • Jeon JungKook vui vẻ đặt tay lên vai anh, hai mắt sáng ngời chỉ chờ đợi một cái gật đầu của đối phương.
  • Tuy nhiên, Park JinMin thấy khá phiền, lại còn rất mất thời gian, dứt khoát lắc đầu từ chối.
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Không cần, anh sống như vậy quen rồi, dọn sạch tìm đồ không còn quen thuộc như trước.
  • Nói vậy rồi thì có ép cũng không có ích lợi gì, Jeon JungKook đành thở dài nghe theo lời anh. Sau đó thu dọn đồ đạc vào trong tủ mới.
  • Một lúc sau, Park JinMin không biết từ đâu đem một ly sữa chuối bước vào phòng Jeon JungKook, một tay trao sữa cho hắn, miệng mở lời:
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Năm nay kỳ tuyển sinh đại học rất khó, nếu em đã quyết định theo học trong nước rồi thì chắc đã chọn trúng một ngôi trường rồi đúng không?
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Nói đi, muốn thi vào trường nào?
  • Park JinMin nghiên túc nghe câu trả lời của hắn, trong lòng sớm đã mong hắn lựa chọn đúng.
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Là trường Đại học XX ạ
  • Có chút nghi ngờ, xong lại phấn khích, vui mừng nhảy nhót trong lòng, Park JinMin không tỏ ra quá rõ ràng, tuy nhiên lại vô cùng tự hào vỗ nhẹ vào đầu Jeon JungKook.
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Trường XX, không phải muốn vào là vào được đâu đấy.
  • Jeon JungKook nhếch môi, nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn đặt trên đỉnh đầu hắn xuống, vẻ mặt vô cùng tự tin, đáp:
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Hyung đừng lo, chỉ cần là nơi có sự xuất hiện của huyng, em đều sẽ cố gắng.
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Nói cái gì vậy?
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Không nghiêm túc thi là anh giận em đấy!
  • Jeon JungKook nhìn hàng chân mày nhíu nhíu đáng yêu mà không kiềm lòng ngã xuống giường, hai mắt nhắm tịt, sảng khoái đáp:
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Hyung đừng giận, em sẽ thi nghiêm túc mà, đến lúc đấy anh nhất định phải coi trúng phòng em đấy.
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Hừm, để xem em học cao như nào.
  • Cả hai cười nói rất vui vẻ, dường như muốn đem tất cả câu chuyện từ trên trời dưới đất nói cho nhau nghe, cùng nhau cười đùa, quên đi giờ giấc.
  • Chẳng mấy chốc đã đến giờ ăn tối. Park JinMin theo thường lệ muốn gọi món từ bên ngoài, tuy nhiên rất nhanh đã bị Jeon JungKook chặn lại.
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Em không muốn ăn ngoài, chúng ta nấu ăn đi.
  • Park JinMin nghe xong lại có chút bất lực, nhìn về phía nhà bếp hồi lâu vẫn chưa dám lên tiếng.
  • Anh trước giờ đều chưa từng chạm tay vào nhà bếp, nói gì đến nấu ăn, vã lại, Jeon JungKook cũng từng sống với anh những năm năm, không lẽ mới xa cách có bảy năm liền quên mất rồi sao?
  • Thầm mắng bản thân một trận, song Jeon JungKook lại bật cười, trắng trợn đâm chọt:
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Ồ! Hyung, em quên mất anh không biết nấu ăn.
  • Park JinMin bực bội trừng mắt Jeon JungKook, không cam tâm bị nói xấu.
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Anh… biết nấu.
  • Park JinMin
    Park JinMin
    Anh thực sự biết nấu đấy!
  • Jeon JungKook càng nghe càng không nhịn được nụ cười của mình. Hắn lắc lắt cái đầu đáng yêu của mình, sau đó dỗ dành ông chú JinMin của hắn.
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Được được, là em sai, xin lỗi nha hyung.
  • Jeon JungKook
    Jeon JungKook
    Nhưng mà lần này em sẽ xuống bếp, anh cứ việc ngồi đó ngắm em nấu cơm là được rồi.
  • Park JinMin vẫn còn không phục, muốn chen lên thay hắn vào bếp. Tuy nhiên, sức khỏe chênh lệch của cả hay nhanh chóng vã một cú vào mặt Park JinMin.
  • Anh bị Jeon JungKook bế lên, qua vài động tác đã yên vị anh ngồi xuống ghế, sau đó quay về bếp mang tạp dề.
  • Bất lực không thể giải thích, Park JinMin cuối cùng đành im lặng, ngoan ngoãn đợi hắn đem thức ăn lên bàn.
  • Mãi một lúc sau, thức ăn nóng hổi được con người nam tính, xinh đẹp đặc trước mặt Park JinMin .
  • Nhìn thức ăn quả thực khác xa với những món anh từng làm. Park JinMin thầm cảm thán, ca ngợi Jeon JungKook.
  • Tuy nhiên, vào lúc hai người còn định đem một chút rượu ra mở tiệc, bên ngoài bất ngờ xuất hiện một người đàn ông lạ mặt nhấn chuông cửa.
  • Park JinMin có chút khó hiểu, nhưng vẫn tạm gác màn khen ngợi Jeon JungKook, đi ra mở cửa.
  • Park JinMin
    Park JinMin
    TaeHyung?
14
Chương 5: Em trai nhỏ sẽ thi vào trường đại học XX