Mười Năm Lần Thứ Nhất / Chương 1: 10 Năm Và Bộ Fanfic Đầu Tiên
Mười Năm Lần Thứ Nhất
  • Có một ngày nào đó như hôm nay, tôi vô tình lật lại mục “Kỷ niệm” trên Facebook, mới hay khoảng thời gian này của 5 năm về trước, BEAST của tôi đã đặt chân đến Việt Nam, và tôi đã tận mắt nhìn thấy thanh xuân của mình bằng da bằng thịt.
  • Cũng trong ngày hôm nay, tôi ngồi đọc lại hết những câu chuyện mà mình từng đặt bút viết lên trong đời, để rồi chợt phát hiện rằng ừ, thì ra trước đây mình đã từng làm một fangirl cuồng nhiệt đến thế, đã từng viết nhiều bộ Fanfic đến thế…
  • Sự nghiệp viết của tôi không có mấy tác phẩm gọi là “để đời” hay tạo được tiếng vang gì lớn, và tác phẩm đầu tiên đánh dấu bước ngoặt lớn lao của tôi trong hành trình chinh phục con chữ… lại là một bộ Fanfic viết về tôi và chính thần tượng của mình.
  • Ngỡ như vừa mới đây thôi, nhưng khi nhìn lại dòng thời gian của mình, tôi lại lần nữa giật mình mà “ồ” lên một tiếng, bởi lẽ cái thứ gọi là “mới đây” hóa ra đã là chuyện của 10 năm trước rồi. Hóa ra cái thứ gọi là 5 năm hay 10 năm thật ra cũng chỉ là một con số mà thôi.
  • 10 năm trước, tôi chỉ là cô học trò mười sáu tuổi, là một fan hâm mộ bình thường trong vô vàn fan hâm mộ của nhóm nhạc thần tượng Hàn Quốc mang tên BEAST. Có thể nói, BEAST dường như là ánh sáng, là chốn bình yên cứu rỗi tâm hồn đơn độc của tôi trong quãng đời có phần nhiều tẻ nhạt của mình. Tôi nghĩ ai trong chúng ta cũng sẽ giấu riêng cho mình một chốn bình yên như thế, có phải không?
  • 10 năm trước cũng là khoảng thời gian tôi chập chững tiếp xúc với mạng xã hội, với cái gọi là Facebook. Tôi bắt đầu tìm đọc những câu chuyện do chính fan viết cho thần tượng của mình, rồi ngỡ ngàng vì không ngờ idol Kpop có thể được viết như thế này sao? Tại sao bây giờ mình mới biết đến vụ này? Nếu như mình cũng viết về BEAST như vậy thì sẽ thế nào? Tuy khái niệm về “Fanfic” của tôi khi đó còn rất mơ hồ, nhưng thấy người khác có thể vô tư viết về các anh, tự do xây dựng một thế giới hoàn toàn khác cho các anh mà khiến tôi không cầm lòng được. Thế là bộ Fanfic đầu tiên của tôi ra đời, trùng hợp thay, BEAST của tôi cũng có một bài hát nổi tiếng tên là “Fiction”.
  • “Chồng Tôi Là Thần Tượng” – tôi đã đặt tên bộ Fanfic đầu tiên của mình như thế. Nội dung xoay quanh Fanfic này cũng không có gì khó hiểu, tôi viết về thần tượng của mình, và người ấy cũng là “chồng” tôi. Tôi viết về bias của tôi là Lee Gikwang, và cũng tự biến mình thành nhân vật chính trong câu chuyện ảo tưởng đó, thậm chí còn dám lấy tên thật của mình để viết.
  • Trong thế giới mà tôi tự tạo ra, tôi vẫn là người con gái Việt Nam, chính xác là ở miền Tây Nam Bộ của Việt Nam yêu dấu. Mọi chuyện bắt đầu khi tôi đột nhiên bị cha mẹ ép sang Hàn Quốc lấy chồng, nhưng người tôi phải lấy là ai thì họ không nói. Ấy vậy mà sau một hồi đắn đo suy nghĩ, tôi lại đồng ý mối hôn sự này với một lý do không thể vô lý hơn… đó là tôi được sang Hàn Quốc để gặp các oppa, chỉ cần được ở cùng bầu không khí với họ, có lấy người mình không yêu cũng chẳng sao. Thánh thần ơi, làm gì có ai nông cạn đến nỗi đánh đổi hạnh phúc cả đời mình, chỉ để sống cùng một đất nước với thần tượng? Ngay cả bản thân tôi còn phải thán phục về sự vô lý trong truyện của mình chứ đừng nói là ai khác.
  • Nhưng bấy nhiêu đó cũng chưa là gì so với tổ hợp những điều vô lý xảy ra xuyên suốt câu chuyện cười ra nước mắt này…
  • Và rồi, không lâu sau đó tôi đã đặt chân đến Đại Hàn Dân Quốc. Vẫn là không lâu sau đó, cụ thể là 3 ngày sau, tôi từ một cô gái Việt Nam bình thường, bỗng chốc được nhận vào học ở trường ShinhWa. Tôi tự biến trường ShinhWa thành trường Đại học chuyên đào tạo diễn viên, ca sĩ,... Cũng không biết tôi muốn làm Geum Jan Di hay gì, khi đó tôi chỉ có một mong muốn là được nổi tiếng, vì chỉ khi tôi nổi tiếng mới có cơ hội được đến gần thần tượng hơn.
  • Tiếp đó, tôi còn xuất sắc vượt qua bao nhiêu ứng cử viên tiềm năng trong trường để giành được vai nữ thứ chính trong bộ phim sắp sửa được quay tại trường. Thật đúng là bản thiết kế vĩ đại, là thiên tài ngàn năm có một!
  • Cuối cùng thì ngày tôi sợ hãi nhất cũng đến – ngày mà tôi mặc váy cưới sánh đôi cùng người đàn ông mà mình không yêu thương. Mãi cho đến giờ làm lễ, tôi mới chợt vỡ òa vì hóa ra chú rể lại chính là Lee Gikwang. Còn gì may mắn hơn khi tôi vừa bị đọa đày xuống nơi sâu thẳm của địa ngục, rồi lại một bước bay lên chín tầng mây xanh. Còn gì hạnh phúc hơn khi người đàn ông mà tôi ngày đêm thương nhớ, ở một đất nước xa xôi nào đó, đùng một cái lại trở thành chồng hợp pháp của tôi. Đây có lẽ là điều vô lý nhất từ trước tới nay, không có nhưng, vì đúng là nó vô lý thật.
  • Một chi tiết khá buồn cho tôi, đó là ngày chúng tôi kết hôn cũng là ngày mà nam chính công khai hẹn hò với một nữ ca sĩ khác.
  • Ngày qua ngày, chúng tôi gặp nhau ở nhà rồi lại vô tình trở thành bạn diễn trong một bộ phim học đường nọ. Tôi vì sợ ảnh hưởng đến nam chính mà nói với mọi người rằng tôi chỉ là em họ của anh.
  • Cứ thế, một chuỗi những sự kiện nhanh như chớp cứ nối đuôi nhau mà xảy ra: nào là tôi bị đám nữ sinh trong trường bắt nạt vì được các anh thiên vị; nào là hết nữ phụ, rồi đến nữ phụ phụ bày kế hãm hại; nào là nam phụ năm lần bảy lượt ra tay cứu giúp; nào là đến nam chính hết lần này đến lần khác khiến tôi thất vọng, muốn buông bỏ tình cảm này; rồi thì xen kẽ những hiểu lầm là những rung động của nam chính, là đoạn tình cảm nảy nở chớp nhoáng giữa chúng tôi, quay đi quay lại đã thấy nam phụ yêu tôi say đắm, chớp mắt một cái đã thấy nam chính có tình cảm với tôi mặc dù trước đó ghét tôi như chó,…
  • Cho đến một ngày, hôn nhân bí mật của tôi và anh bị phát hiện, tôi buộc phải rời đi để bảo vệ anh lần nữa. Rồi anh cuống cuồng đi tìm tôi, chúng tôi gặp lại nhau, chúng tôi xa nhau, sau đó chuyện gì đến rồi cũng đến, tôi mang thai và trở về Việt Nam nhưng không để cho nam chính biết.
  • Ba năm sau, nam chính lặn lội sang Việt Nam tìm tôi, và chúng tôi lại tương phùng, một nhà ba người sống hạnh phúc đến cuối đời.
14
Chương 1: 10 Năm Và Bộ Fanfic Đầu Tiên