Linh hồn người bác sĩ / Chương 2 : Bóng ma bí ẩn
Linh hồn người bác sĩ
  • Đức cố gắng chạy với tốc độ nhanh nhất có thể về nhà, vừa về đến trước cửa thì tiếng chuông điện thoại của cậu vang lên, là cuộc gọi từ một trong những người bạn thân nhất của cậu đang gọi đến. Cậu dẫn xe vào trong nhà, rồi bấm nghe máy.
  • - Alo, mày gọi tao có gì không?
  • - Có, thằng Quân vừa bị tai nạn giao thông, nghe đâu nó đâm thẳng vào thành cầu giờ nhập viện rồi.
  • - Hả? Khi nào cơ, tao vừa từ chỗ trong kế hoạch về, tí nữa tao lên ngay.
  • - Ờ lại đi, tao ăn cái rồi lên liền, khổ thân.
  • Người ở bên kia cúp máy, Đức thở dài thườn thượt đi ra ngoài khoá cửa rào lại, rồi đi đến mang hành lí lên trên phòng, sau khi đã tắm rửa sạch sẽ cậu đi đến chiếc bàn làm việc lấy một chiếc chìa khóa rồi ôm chiếc bình kia bước xuống tầng dưới.
  • Kết cấu căn nhà của Đức được xếp vào hàng kì lạ đối với kiến trúc của nước nhà, tuy không phải được thiết kế quá cầu kì, bên ngoài chỉ là một căn nhà được xây dựng theo kiểu Nhật Bản với một khu vườn nho nhỏ được bao trọn trong những hàng rào được dựng bằng những hàng trúc già vàng óng. Nội thất cũng được trang trí theo phong cách Nhật Bản, nhưng không phải chỉ đơn giản là như vậy.
  • Đức bước xuống tầng dưới, cậu đi vào trong nhà bếp, mở tủ lạnh lấy hộp sữa rồi ấn một nút mở cánh cửa bí mật dẫn đến những căn phòng nằm sâu trong lòng đất. Đường đi không xa cũng không quá gần nhưng lại có nhiều ngã rẽ, Đức đi một đường thẳng dẫn đến phòng thí nghiệm, cậu đưa tay đặt vào cảm biến, cánh cửa sắt tự động mở ra, một luồng khí lạnh theo đó mà ùa ra làm cậu có chút rùng mình.
  • Nhẹ nhàng bước vào bên trong căn phòng thí nghiệm, cậu cất bước nhanh vào trong cán phòng cuối cùng được dáng biểu tượng của chất phóng xạ, đặt chiếc bình kia xuống rồi bước căn phòng hành chánh thay quần áo bảo hộ, đeo găng tay vô khuẩn cùng các vật tư y tế khác mới dám quay lại cầm chiếc bình lên mà đi vào bên trong căn phòng kia.
  • Từng hoạt động trong lĩnh vực y học nhưng vì một số lý do phải từ bỏ đam mê, Đức rất sợ vật trong chiếc lọ này có thể gây phơi nhiễm phóng xạ, không biết nó là gì nhưng tốt hơn nên đặt sự an toàn của bản thân là trên hết.
  • Ô nhiễm phóng xạ là sự tiếp xúc ngoài ý muốn và lưu giữ chất phóng xạ, thường ở dạng bụi hoặc chất lỏng. Nhiễm xạ có thể ở bên ngoài hoặc bên trong.
  • Nhiễm xạ bên ngoài là các chất phóng xạ dây dính trên da hoặc quần áo, từ đó có thể bị rơi hoặc thông qua cọ xát, gây nhiễm xạ cho người và đồ vật khác. Nhiễm xạ bên trong là nguồn phóng xạ không may ở bên trong cơ thể qua các con đường nuốt phải, hít phải hoặc xuyên qua da. Trong cơ thể, chất phóng xạ có thể được vận chuyển đến các vị trí khác nhau (ví dụ, tủy xương), nơi nó tiếp tục phát ra bức xạ cho đến khi nó được lấy ra hoặc bị phân hủy.
  • Nhiễm xạ bên trong khó khăn hơn để loại bỏ. Mặc dù có thể có sự nhiễm xạ bên trong với bất kỳ chất phóng xạ nào, trong lịch sử, hầu hết các trường hợp nhiễm xạ gây ra một nguy cơ đáng kể cho bệnh nhân có liên quan đến một số lượng nhỏ các hạt nhân phóng xạ như phosphorus-32, coban-60, stronti-90, cesium-137, iodine -131, iốt-125, radium-226, urani-235, urani-238, plutoni-238, plutoni-239, polonium-210 và americium-241.
  • Chiếu xạ là tiếp xúc với bức xạ chứ không phải chất phóng xạ (tức là không có sự nhiễm). Phơi nhiễm phóng xạ có thể xảy ra cả khi không có nguồn phóng xạ nào (ví dụ các chất phóng xạ, máy chụp tia X) đang tiếp xúc với người đó. Khi nguồn bức xạ bị loại bỏ hoặc tắt, sự phơi nhiễm sẽ kết thúc. Sự chiếu xạ có thể liên quan đến toàn bộ cơ thể, nếu liều đủ cao có thể dẫn đến các triệu chứng toàn thân và hội chứng phóng xạ, hoặc một phần nhỏ của cơ thể (ví dụ, từ xạ trị), có thể dẫn đến các ảnh hưởng tại vị trí đó. Con người không phát ra bức xạ (trở thành nguồn phóng xạ) sau khi bị chiếu xạ.
  • Chính vì những hiểu biết cũng như những suy nghĩ có phần hơi quá mà Đức đứng đấy hồi hộp không biết có nên vào hay không, nhưng cuối cùng câu trả lời vẫn là phải nghiên cứu, đặt tay lên trên cảm biến, cánh cửa khu vực ấy mở ra như đang chào đón cậu, không gian khá tối hơn so với bên ngoài vì không được trang bị đèn nhiều, cậu bước từng bước nặng nề vào trong, bắt đầu lấy dụng cụ chuyên môn gỡ từng lớp băng quấn kia ra.
  • Mãi đến khi lớp băng cuối cùng được gỡ ra, cậu giật mình kinh hãi trước những gì diễn ra trước, bên trong chiếc lọ là một chiếc đầu lâu được ngâm trong formol, ngoài ra còn những mảnh da được cắt thành từng mảng vụn cũng được ngâm cùng với chiếc đầu lâu ấy. Đức cố gắng điều hòa nhịp thở, cậu quan sát chiếc bình một lát rồi để nó ở một góc trong phòng, nhanh chóng rời khỏi chỗ đấy ngay lập tức.
  • Khung cảnh khi nãy quá khủng khiếp đối với cậu, nhanh chóng cởi bỏ bộ đồ bảo hộ cùng vật tư y tế ra, cậu mặc lên mình bộ outfit đơn giản nhiên nhất rồi bước lên tầng trên mà không hề quay đầu lại, bước thẳng ra đến lối vào căn hầm bí mật, cậu thực hiện thao tác xác nhận bằng cách cho ngón tay vào nút khi nãy rồi tự động khóa lại. Sau đấy cậu nhanh chóng dắt xe ra khỏi cổng và bắt đầu đi đến bệnh viện nên người bạn tên Quân của cậu đang được cấp cứu, giờ đây trời cũng đã nhá nhem tối càng làm cho lòng Đức cảm thấy nóng lửa đốt.
14
Chương 2 : Bóng ma bí ẩn